Cảm nhận của em về nghệ thuật so sánh của Thanh Tịnh qua 3 trường hợp sau: - Tôi quên thế nào đc những cảm giác trong sáng ấy nảy nở trong lòng tôi như mấy cành hoa tươi mỉm cười giữa bầu trời quang đãng . -Ý nghĩa ấy thoáng qua trong trí tôi nhẹ nhàng như một làn mây
Doanh nghiệp nhỏ và vừa. DS920+ DS1520+ DS1821+ DS2422+ Doanh nghiệp lớn, tập đoàn. RS820+/RS820RP+ chúng tôi sẽ so sánh chúng ở một số phương diện khác nhau. Mục lục nội dung. So sánh DS220j và DS220+ về thông số kỹ thuật; So sánh DS220j và DS220+ về thiết kế
Dường như không có bất kỳ lõi xử lý nào vì nó không phải là một máy tính. Có tùy chọn I/O hạn chế. Hầu hết chỉ là chân I/O kỹ thuật số. Có 1 kết nối USB. Raspberry Pi Raspberry Pi 4 có 4 lõi xử lý. Có nhiều cổng I/O và các tùy chọn giống như một máy tính thông thường. Có hai cổng micro-HDMI có thể hỗ trợ hai màn hình 4K.
Ở phân khúc card đồ họa tầm trung, RTX 2060 được đánh giá tốt hơn cả với 12.872 điểm. Tiếp đến lần lượt là Quadro GP100 với 12.743 điểm, Quadro GV100 với 12.727 điểm, Quadro RTX 5000 (Mobile) với 12.686 điểm. Bảng xếp hạng card đồ họa laptop 2021 phân khúc thấp nổi bật
SO SÁNH CƠ CHẾ BẢO HỘ TÁC PHẨM MỸ THUẬT ỨNG DỤNG VÀ KIỂU DÁNG CÔNG NGHIỆP. Sở hữu trí tuệ ngày càng đóng vai trò hết sức quan trọng đối với phát triển kinh tế - xã hội, nhất là trong xu thế hội nhập sâu và toàn diện như hiện nay. Tạo dựng được một hệ thống
Vay Tiền Nhanh Ggads. Bài Thơ Quê Hương [Tế Hanh] ❤️️ Nội Dung, Nghệ Thuật, Phân Tích ✅ Giải Nghĩa Nhan Đề Bài Thơ, Tìm Hiểu Giá Trị Tác Phẩm, Cách Lập Dàn Ý Chi Tiết. Nội Dung Bài Thơ Quê Hương Về Nhà Thơ Tế Hanh Về Tác Phẩm Quê Hương Hoàn Cảnh Sáng Tác Bài Thơ Quê Hương Ý Nghĩa Nhan Đề Bài Thơ Quê Hương Bố Cục Bài Thơ Quê Hương Giá Trị Tác Phẩm Quê Hương Giá trị nội dungGiá trị nghệ thuậtDàn Ý Quê Hương Soạn Bài Quê Hương Giáo Án Quê Hương Sơ Đồ Tư Duy Quê Hương 5 Mẫu Phân Tích Bài Thơ Quê Hương Của Tế Hanh Hay NhấtMẫu Phân Tích Bài Thơ Quê Hương Của Tế Hanh Hay – Mẫu 1Mẫu Phân Tích Bài Thơ Quê Hương Của Tế Hanh Hay Đặc Sắc – Mẫu 2Mẫu Phân Tích Bài Thơ Quê Hương Của Tế Hanh Chọn Lọc – Mẫu 3Mẫu Phân Tích Bài Thơ Quê Hương Của Tế Hanh Tiêu Biểu – Mẫu 4Mẫu Phân Tích Bài Thơ Quê Hương Của Tế Hanh Hay Sâu Sắc – Mẫu 5 Bài thơ Quê hương của Tế Hanh là lời bày tỏ của tác giả về một tình yêu tha thiết đối với quê hương làng biển của mình. Dưới đây là nội dung của bài thơ, mời bạn đọc cùng thưởng thức. Quê hươngTác giả Tế Hanh Chim bay dọc biển đem tin cá Làng tôi ở vốn làm nghề chài lướiNước bao vây cách biển nửa ngày sông. Khi trời trong, gió nhẹ, sớm mai hồng,Dân trai tráng bơi thuyền đi đánh thuyền nhẹ hăng như con tuấn mãPhăng mái chèo mạnh mẽ vượt trường buồm giương to như mảnh hồn làngRướn thân trắng bao la thâu góp gió… Ngày hôm sau, ồn ào trên bến đỗKhắp dân làng tấp nập đón ghe về.“Nhờ ơn trời, biển lặng cá đầy ghe”,Những con cá tươi ngon thân bạc chài lưới, làn da ngăm rám nắng,Cả thân hình nồng thở vị xa xăm;Chiếc thuyền im bến mỏi trở về nằmNghe chất muối thấm dần trong thớ vỏ. Nay xa cách lòng tôi luôn tưởng nhớMàu nước xanh, cá bạc, chiếc buồm vôi,Thoáng con thuyền rẽ sóng chạy ra khơi,Tôi thấy nhớ cái mùi nồng mặn quá! Gửi bạn các mẫu phân tích❤️️ Bài Thơ Ông Đồ [Vũ Đình Liên] ❤️️ Hay nhất Về Nhà Thơ Tế Hanh Chia sẻ một số thông tin quan trọng về cuộc đời và sự nghiệp sáng tác của nhà thơ Tế Hanh Tế Hanh 1921- 2009, tên khai sinh là Trần Tế Hanh Quê quán sinh ra tại một làng chài ven biển tỉnh Quảng Ngãi Cuộc đời và sự nghiệp sáng tác Ông có mặt trong phong trào thơ Mới ở chặng cuối với những bài thơ mang nỗi buồn và tình yêu quê hương Sau năm 1945, Tế Hanh sáng tác phục vụ cách mạng và kháng chiến Ông được nhà nước trao tặng Giải thưởng Hồ Chí Minh về văn học nghệ thuật Phong cách sáng tác thơ ông chân thực với cách diễn đạt bằng ngôn ngữ giản dị, tự nhiên và rất giàu hình ảnh, bình dị mà tha thiết Về Tác Phẩm Quê Hương Về tác phẩm Quê hương, bài thơ Quê hương”được viết theo thể thơ 8 tiếng với những vần thơ bình dị mà gợi cảm, thể hiện nỗi niềm thương nhớ da diết của tác giả đối với quê nhà. Cả bài thơ như một bức tranh sinh động, vẽ nên một miền quê chài lưới bình dị, yên ả mà rất đỗi nên thơ. Cùng đó, tác giả còn cho thấy sự khỏe khoắn, đầy sức sống của những con người nơi đây. Qua bài thơ, những tình cảm giản dị hiện lên tha thiết, tuy sâu lắng mà lại da diết khôn nguôi. Tham khảo thêm 🌿Bài Thơ Nhớ Rừng [Thế Lữ] 🌿 Nội Dung, Nghệ Thuật, Phân Tích Hoàn Cảnh Sáng Tác Bài Thơ Quê Hương Hoàn cảnh sáng tác bài thơ Quê hương như thế nào? Cùng tìm hiểu ngay sau đây nhé! Quê hương luôn là niềm cảm hứng lớn trong thơ Tế Hanh và bài thơ Quê hương chính là mở đầu cho chùm bài thơ viết về quê hương của tác giả. Bài thơ được viết năm 1939, khi Tế Hanh đang học tại Huế trong nỗi nhớ quê hương – một làng chài ven biển tha thiết. Bài thơ được rút trong tập Nghẹn ngào 1939 và sau đó được in trong tập Hoa niên 1945 Ý Nghĩa Nhan Đề Bài Thơ Quê Hương Ý nghĩa nhan đề bài thơ Quê hương nói lên sự nhẹ nhàng, mộc mạc của một làng quê, khiến người đọc xốn xang khi nhớ về nơi đã chôn rau cắt rốn, nơi nuôi dưỡng tâm hồn của mỗi người. Tá giả đặt nhan đề là Quê hương để từ đó khơi gợi lại bức tranh tươi sáng sinh động về một làng quê miền biển và hình ảnh khỏe khoắn đầy sức sống của người dân chài. Qua đó, thể hiện nỗi nhớ da diết, sự gắn bó thủy chung, tình yêu quê hương sâu nặng của tác giả. Đón đọc tác phẩm 🔰Muốn Làm Thằng Cuội 🔰Nội Dung, Nghệ Thuật, Phân Tích Bố Cục Bài Thơ Quê Hương Bố cực của bài thơ Quê hương được chia thành 4 phần như sau 2 câu đầu Giới thiệu chung về làng quê. 6 câu tiếp Cảnh dân chài bơi thuyền ra khơi đánh cá 8 câu tiếp Cảnh thuyền cá về bến. 4 câu tiếp Nỗi nhớ làng chài, nhớ quê hương Giá Trị Tác Phẩm Quê Hương Tìm hiểu chi tiết về giá trị tác phẩm bài thơ Quê hương, xem ngay nhé! Giá trị nội dung Bài thơ đã vẽ ra một bức tranh tươi sáng, sinh động về một làng quê miền biển. Trong đó nổi bật lên hình ảnh khỏe khoắn, đầy sức sống của người dân chài và cảnh sinh hoạt lao động chài lưới. Qua đó cho thấy thấy tình cảm quê hương trong sáng, tha thiết của nhà thơ. Giá trị nghệ thuật Ngôn ngữ bình dị mà gợi cảm, giọng thơ khỏe khoắn hào hùng Hình ảnh thơ phong phú, giàu ý nghĩa Nhiều phép tu từ được sử dụng đạt hiệu quả nghệ thuật Xem thêm tác phẩm☀️ Đập Đá Ở Côn Lôn ☀️Các mẫu phân tích sâu sắc Dàn Ý Quê Hương Nếu bạn muốn phân tích bài thơ một cách sâu sắc, đầy đủ thì cần phải lập dàn ý chi tiết. Dưới đây là mẫu dàn ý bài thơ Quê hương cho bạn tham khảo. I/ Mở bài Nỗi niềm buồn nhớ quê hương là nỗi niềm chung của bất kì người xa quê nào, và một nhà thơ thuộc phong trào Thơ Mới như Tế Hanh cũng không phải là ngoại lệ Bằng cảm xúc chân thành giản dị với quê hương miền biển của mình, ông đã viết nên “Quê hương” đi vào lòng người đọc II/ Thân bài 1. Hình ảnh quê hương trong nỗi nhớ của tác giả “Làng tôi ở vốn làm nghề chài lưới” Cách gọi giản dị mà đầy thương yêu, giới thiệu về một miền quê ven biển với nghề chính là chài lưới Vị trí của làng chài cách biển nửa ngày sông => Cách giới thiệu tự nhiên nhưng cụ thể về một làng chài ven biển 2. Bức tranh lao động của làng chài a. Cảnh đoàn thuyền đánh cá ra khơi Thời gian bắt đầu Sớm mai hồng => gợi niềm tin, hi vọng Không gian “trời xanh”, “gió nhẹ” => Người dân chài đi đánh cá trong buổi sáng đẹp trời, hứa hẹn một chuyến ra khơi đầy thắng lợi Hình ảnh chiếc thuyền “hăng như con tuấn mã” phép so sánh thể hiện sự dũng mãnh của con thuyền khi lướt sóng ra khơi, sự hồ hởi, tư thế tráng sĩ của trai làng biển “Cánh buồn như mảnh hồn làng” hồn quê hương cụ thể gần gũi, đó là biểu tượng của làng chài quê hương Phép nhân hóa “rướn thân trắng” kết hợp với các động từ mạnh con thuyền từ tư thế bị động thành chủ động => Nghệ thuật ẩn dụ cánh buồm chính là linh hồn của làng chài => Cảnh tượng lao động hăng say, hứng khởi tràn đầy sức sống b. Cảnh đoàn thuyền đánh cá trở về – Không khí trở về Trên biển ồn ào Dân làng tấp nập => Thể hiện không khí tưng bừng rộn rã vì đánh được nhiều cá => Lòng biết ơn đối với biển cả cho người dân chài nhiều cá tôm – Hình ảnh người dân chài “Da ngăm rám nắng”, “nồng thở vị xa xăm” phép tả thực kết hợp với lãng mạn => vẻ đẹp khỏe khoắn vạm vỡ trong từng làn da thớ thịt của người dân chài – Hình ảnh “con thuyền” được nhân hóa “im bến mỏi trở về nằm” kết hợp với nghệ thuật ẩn dụ chuyển đổi cảm giác => Con thuyền trở nên có hồn, có sức sống như con người cơ thể cũng nuộm vị nắng gió xa xăm => Bức tranh sinh động về một làng chài đầy ắp niềm vui, gợi tả một cuộc sống bình yên, no ấm 3. Nỗi nhớ quê hương da diết – Nỗi nhớ quê hương thiết tha của tác giả được bộc lộ rõ nét Màu xanh của nước Màu bạc của cá Màu vôi của cánh buồm Hình ảnh con thuyền Mùi mặn mòi của biển => Những hình ảnh, màu sắc bình dị, thân thuộc và đặc trưng => Nỗi nhớ quê hương chân thành da diết và sự gắn bó sâu nặng với quê hương III/ Kết bài Khái quát giá trị nội dung và nghệ thuật của tác phẩm Bài học về lòng yêu quê hương, đất nước Soạn Bài Quê Hương Gợi ý cách soạn bài Quê hương chuẩn bị cho tiết học trên lớp. 👉Câu 1 trang 18 SGK Ngữ văn 8, tập 2 Phân tích cảnh dân chài bơi thuyền ra khơi từ câu 3 đến câu 8 và cảnh đón thuyền cá về bến 8 câu tiếp theo. Hình ảnh người dân chài và cuộc sống làng chài được thể hiện trong hai cảnh này có nét gì nổi bật đáng chú ý? Đáp án – Phân tích cảnh dân chài bơi thuyền ra khơi Không gian, thời gian Trời trong, gió nhẹ, sớm mai hồng. Con thuyền được so sánh với “con tuấn mã” thể hiện sự dũng mãnh, tràn trề sức sống của đoàn thuyền. Cánh buồm với “mảnh hồn làng” Biểu hiện cho hồn cốt của người dân vùng biển. – Phân tích cảnh đón thuyền cá về bến Không khí tấp nập, náo nhiệt. Hình ảnh người dân chài “làn da ngăm rám nắng”, “thân hình nồng thở vị xa xăm” vẻ đẹp rắn chắc, khỏe khoắn mang phong vị người dân miền biển. Hình ảnh chiếc thuyền “im bến mỏi trở về năm” Con thuyền cũng giống như con người, trở về nghỉ ngơi sau hành trình vất vả. 👉Câu 2 trang 18 SGK Ngữ văn 8, tập 2 Phân tích các câu thơ sau – Cánh buồm giương to như mảnh hồn làngRướn thân trắng bao la thâu góp gió…– Dân chài lưới làn da ngăm rám nắng,Cả thân hình nồng thở vị xa xăm. Lối nói ẩn dụ và biện pháp so sánh ở những câu này có hiệu quả nghệ thuật như thế nào? Đáp án Hình ảnh cánh buồm được so sánh với mảnh hồn làng cái vô hình, vô sắc được cụ thể hóa bằng hình ảnh có hình khối, đường nét, màu sắc. Cảnh mang hồn người, nhà thơ đã thổi vào cảnh linh hồn của làng chài. Cánh buồm vốn gắn bó, gần gũi trong cuộc sống của dân chài trở thành một hình ảnh thơ bay bổng, giàu tính tượng trưng. Sử dụng biện pháp ẩn dụ thể hiện cảm nhận bằng xúc giác vị, cái vốn chỉ được cảm nhận bằng thị giác thân hình. 👉Câu 3 trang 18 SGK Ngữ văn 8, tập 2 Hãy nhận xét về tình cảm của tác giả đối với cảnh vật, cuộc sống và con người quê hương ông. Đáp án Tình cảm của tác giả đối với quê hương thật đằm thắm, sâu sắc. Xa quê, tác giả luôn nhớ về quê minh với vị mặn mòi, màu xanh của biển, với cánh buồm trắng, những con thuyên ra khơi và những thân hình vạm vỡ của những người dân chài. 👉Câu 4 trang 18 SGK Ngữ văn 8, tập 2 Bài thơ có những đặc sắc nghệ thuật gì nổi bật? Theo em, bài thơ được viết theo phương thức miêu tả hay biểu cảm, tự sự hay trữ tình? Đáp án – Đặc sắc nghệ thuật của bài thơ Sử dụng hình ảnh đặc sắc khắc họa được hình ảnh, đường nét, màu sắc của sự vật, tạo giá trị biểu cảm cao. Nghệ thuật so sánh khiến việc miêu tả cụ thể hơn, gợi ra vẻ đẹp bay bổng, lãng mạn. Sử dụng biện pháp ẩn dụ làm tăng sức gợi hình, gợi cảm. – Phương thức miêu tả xen lẫn biểu cảm được sử dụng chủ yếu trong văn bản này biểu cảm xen lẫn miêu tả. Sưu tầm các mẫu văn phân tích🍃Bến Quê [Nguyễn Minh Châu] 🍃Hay nhất Giáo Án Quê Hương Các giáo viên có thể dựa vào mẫu giáo án giảng dạy bài thơ Quê hương sau đây để tạo giáo án phù hợp cho tiết dạy của mình. I. Mục tiêu bài học 1. Kiến thức Học sinh cảm nhận được nguồn cảm hứng lớn trong thơ Tế Hanh nói chung và ở bài thơ Quê hương nói riêng tình quê hương đằm thắm. Hình ảnh khoẻ khoắn, đầy sức sống của con ngừi và sinh hoạt lao động ; lời thơ bình dị , gợi cảm xúc trong sáng tha thiết. 2. Kĩ năng Học sinh nhận biết tác phẩm thơ lãng mạn. Đọc diễn cảm tác phẩm thơ. Phân tích được những chi tiết miêu tả, biểu cảm đặc sắc trong bài thơ. 3. Thái độ Giáo dục cho học sinh tình yêu quê hương đất nước, trân trọng những vẻ đẹp bình dị cuẩ quê hương. II. Chuẩn bị tài liệu 1. Giáo viên Soạn bài, nghiên cứu bài, nghiên cứu bài, đọc tài liệu tham khảo, tài liệu chuẩn kiến thức kĩ năng. 2. Học sinh Chuẩn bị bài, học bài cũ, sgk,nháp, vở ghi… III. Tiến trình tổ chức dạy học 1. Ổn định tổ chức Sĩ số 2. Kiểm tra Đọc thuộc bài thơ Nhớ rừng của Thế Lữ. Phân tích cảnh hổ ở vườn Bách thú. 3. Bài mới GV Quê hương mỗi người chỉ mộtNhư là chỉ một mẹ thôiQuê hương nếu ai không nhớSẽ không lớn nổi thành người – Lời bài bài ca làm ta nhớ tới một làng quê biển miền Trung, từ hơn nửa thế kỉ nay đã in dấu trong thơ Tế Hanh. Với thể thơ 8 chữ ,nhịp nhàng nhà thơ đã vẽ lên hình ảnh một làng trài ven biển bằng tình yêu và nỗi nhớ khôn nguôi. Hoạt động của GV và HSKiến thức cần đọc và tìm hiểu chú thích– Yêu cầu đọc nhẹ nhàng khi nói về quê hương, giọng khoẻ khi miêu tả đánh Qua phần chú thích em hãy nêu những hiểu biết về tác giả, tác phẩm ?I. Đọc và tìm hiểu chú thích1. Đọc2. Chú thícha. Tác giả Sinh 1921 tên khai sinh Trần Tế Hanh.– Quê Quảng Ngãi.– Là nhà thơ góp mặt ở chặng cuối của phong trào thơ mới với những bài thơ mang nặng nỗi buồn và tình yêu quê hương thắm thiết.– Sau năm 1975 ông chuyển sang sáng tác phuch vụ cách mạng . Những bài thơ của ông thể hiện nỗi nhớ quê hương da diết và khao khát TQ thống nhất.– Năm 1996, ông được nhà nước trao tặng giải thường HCM về văn học Nghệ Bài thơ viết năm nào,nội dung viết về vấn đề gì ?– GV HD học sinh giải thích từ khób. Tác phẩm Bài thơ sáng tác năm 1939, là bài thơ mở đầu cho nguồn cảm hứng viết về quê hương của nhà thơ Tế Từ khó SGK/ đọc – hiểu văn bảnH Bài thơ làm theo thể thơ nào?II. Đọc- hiểu văn bản1. Thể thơ 8 tiếng,– Nhịp thơ 3/2/3, 3/ Bài thơ có thể chia làm mấy đoạn ? Ý của mỗi đoạn?2. Bố cục– Bài thơ có thể chia làm 4 đoạn.+ 2 câu đầu Giới thiệu chung về làng quê.+ 6 câu tiếp Cảnh thuyền ra khơi đánh cá.+ 8 câu tiếp Đoàn thuyền đánh cá trở về bến+ 4 câu còn lạiNỗi nhớ làng, nhớ biển nhứ quê Bố cục– Bài thơ có thể chia làm 4 đoạn.+ 2 câu đầu Giới thiệu chung về làng quê.+ 6 câu tiếp Cảnh thuyền ra khơi đánh cá.+ 8 câu tiếp Đoàn thuyền đánh cá trở về bến+ 4 câu còn lạiNỗi nhớ làng, nhớ biển nhứ quê Phân tícha. Cảnh dân chài bơi thuyền ra khơi đánh cá” Làng tôi …nghề chài lướiNước bao vây cách biển nửa ngày sông”– Hai câu thơ đầu bằng từ ngữ mộc mạc, bình dị, tự nhiên, ngắn gọn, đầy đủ, tác giả cung cấp thông tin về quê hương ven biển của mình – về nghề và đặc điểm địa línghề chài lưới , như hòn đào nhỏ bị nước bao vây, cách biển nửa ngày Sáu câu thơ tiếp miêu tả cảnh gì ?– Cảnh dân trai tráng bơi thuyền đi đánh cá trong một sớm mai Hình ảnh đoàn thuyền ra khơi đánh cá vào thời gian và không gian như thế nào ?H Hình ảnh con thuyền được miêu tả như thế nào?H Tác giả sử dụng biện pháp nghệ thuật nào khi nói về cảnh đoàn thuyền ra khơi đánh cá?Tác dụng của biện pháp NT ấy?“Khi trời trong, gió nhẹ…sớm maiDân trai tráng bơi thuyền đi đánh cá.– Bầu trời cao rộng , trong trẻo, nhuốm nắng hồng bình minh → hình ảnh đoàn thuyền băng mình ra khơi, đi đánh cá.“..thuyền hăng như tuấn mã…phăng mái chèo …”NT So sánh, dùng động từ, tính từ mạnh hăng, phăng vượt để miêu tả hoạt động của con thuyền.– Miêu tả khí thế dũng mãnh của con thuyền ra khơi sức sống mãnh mẽ, vẻ đẹp hùng tráng đầy hấp Cánh buồm được miêu tả như thế nào?H Em nhận xét như thế nào về cách miêu tả cánh buồm của tác giả?Cánh buồm mang biểu tượng cho điều gì của làng trài?Nhà thơ như vẽ ra được cái hình vừa như cảm nhận được cái hồn của làng trài thân yêu trong nỗi nhớ, đó cũng chính là bút pháp vừa tả thực vừa lãng mạn trong thơ Tế Hanh“Cánh buồm giương to như mảnh hồn làng …Rướn thân trắng …thâu góp gió”– NT So sánh , ẩn dụ → Hình ảnh cánh buồm quen thuộc trở nên lớn lao và thiêng liêng. Nhà thơ như nhận ra đó chính là biểu tượng của linh hồn làng Em nhận xét như thế nào về cảnh đoàn thuyền ra khơi đánh cá?– GV Vẻ đẹp đầy lãng mạn của dân chài, đẹp trời, gió nhẹ. Hình ảnh dân chài khỏe mạnh vạm vỡ toát lên vẻ đẹp hùng tráng, sức sống mạnh mẽ,bức tranh lao động đầy phấn khởi, dạt dào sức sống. Hình ảnh cánh buồm trăng căng phồng lướt trên biển mang mảnh hồn làng ….người dân chài khỏe mạnh, vô tư, vui lao động.⇒ Bức tranh phong cảnh thiên nhiên tươi sáng và h/ả con người lao động đầy hứng khởi dào dạt sức sống.– Gọi HS đọc 8 câu Cảnh đoàn thuyền về bến hiện được miêu tả ở những câu thơ nào?GV yêu cầu học sinh chú ý 4 câu thơ tiếpH Tác giả sử dụng từ ngữ có cấu tạo như thế nào để miêu tả cảnh đoàn thuyền trở về? Tác dụng?H Vì sao câu thơ thứ 3 lại được đặt trong dấu ngoặc kép ?GV Khung cảnh đầm ấm, rộn ràng. Nhớ ơn trời, lời cảm tạ đất trời, phù hộ dân làng trở về an toàn, thắng lợiH Hình ảnh dân chài & con thuyền được miêu tả như thế nào ? thuyền cá về bến– Dân làng tấp nập đón nghe về…cá đầy ghe …..cá tươi ngon thân bạc trắng– Từ láy tượng hình tượng thanh,tả không khí náo nhiệt đầy ắp niềm vui đón nhận thành quả lao động to lớn.– Lời cảm tạ trời yên biển lặng cho dân làng trở về an toàn, thắng lợi “cá đầy ghe”“Dân chài… ngăm rám nắng…thân hình nồng thở …xa ..Chiếc thuyền im bến mỏi …nằmNghe chất muối… vỏ”H Em hiểu làn da ngăm dám nắng là làn da như thế nào?– Vất vả vật lộn, da đen bởi vì nắng gió biển ⇒ con người khỏe mạnh, mang hương vị Thế nào là thân hình nồng thở vị xa xăm?– Hình ảnh người dân trài khoẻ mạnh vạm vỡ vừa được tả thực vừa lãng mạn trở nên có tầm vóc phi thườngnước da ngăm nhuộm nắng nhuộm gió; thân hình thấm đậm vị mặn mòi nồng toả” vị xa xăm” của biển Em cảm nhận như thế nào về hình ảnh con thuyền im trên bến mỏi?H Hai câu thơ này tác giả đã sử dụng biện pháp nghệ thuật gì?H Từ đó em cảm nhận được vẻ đẹp nào của con thuyền ?– GV Hình ảnh người chài vừa chân thực vừa lãng mạn với tầm vóc phi thường. Con thuyền được nhân hóa gắn bó mật thiết với sự sống con người nơi đâyH Cảnh đoàn thuyền trở về hiện lên như thế nào?– Con thuyền nghỉ ngơi sau ngày lao động vất nhân hóa, gợi tả → cảm nhận thuyền như một cơ thể sống, thấy nó mệt mỏi sau khi hoàn thành nhiệm vụ, lắng “nghe chất muối thấm…”– Con thuyền vô tri trở nên có hồn, cũng như người dân trài, con thuyền ấy cũng thấm đẫm vị mặn mòi của biển khơi. H/ả con thuyền ấy được miêu tả bởi một tâm hồn tinh tế , tài hoa và một tấm lòng gắn bó sâu nặng với quê hương.⇒ Không khí vui tươi náo nhiệt đón nhận thành quả lao động sau một ngày vất vả. Những người dân chài khỏe mạnh mang vẻ đẹp và sự sống nồng mặn của biển cả. Con thuyền gắn bó mật thiết với sự sống con người nơi đây.– Gọi HS đọc 4 câu tiếpH Trong xa cách tác giả nhớ tới những điều gì nơi quê nhà ?– Vì sao lại nhớ màu nước cá bạc …?- Tại sao tác giả lại nhớ nhất mùi mặn nồng của quê mình ? → Mùi đặc trưng của quê Em nhận xét như thế nào về nỗi nhớ của nhà thơ?c. Nỗi nhớ quê hương” Nay xa cách… nhớMàu nước xanh….. buồm vôi,Thoáng con thuyền……khơi,Tôi thấy nhớ …………..quá!”– Nhớ những hình ảnh quen thuộc của làng quê Màu nước. cá bạc , chiếc buồm vôi, nhớ mùi nồng mặn của biển…NT Câu cảm thán, phép liệt kê.⇒ Nỗi nhớ làng quê khôn nguôi thật chân thành tha thiết giản dị , tự nhiên. Nỗi nhớ ấy như được thốt ra từ trái tim yêu quê hương tha tổng kếtH Nêu những cảm nhận của em về nội dung và giá trị nghệ thuật của bài thơ?– GV gọi Hs đọc ghi nhớ sgkGV Chốt, gọi học sinh đọc ghi nhớ.– GV hướng dẫn hs luyện tập ở nhàIII. Tổng kết1. Nội dung– Thiên nhiên, lao động, sinh hoạt toát lên vẻ đẹp trong sáng, khoẻ khoắn vừa chân thực, vừa lãng Nghệ thuật– Thơ trữ tình biểu cảm kết hợp miêu tả, hình ảnh thơ sáng tạo, biện pháp so sánh, nhân hóa.*Ghi nhớ sgk T18 4. Củng cố, luyện tập Nội dung bài học có mấy ĐV kiến thức cần ghi nhớ? Nét đặc sắc về nội dung và nghệ thuật của bài thơ? 5. Hướng dẫn học ở nhà Học bài cũ, chuẩn bị Khi con tu hú Sơ Đồ Tư Duy Quê Hương Chia sẻ loạt sơ đồ tư duy bài thơ Quê hương cho các em học sinh tham khảo học bài. Sơ Đồ Tư Duy Quê Hương Dễ Hiểu Sơ Đồ Tư Duy Bài Thơ Quê Hương Sơ Đồ Tư Duy Quê Hương Chi Tiết Sơ Đồ Tư Duy Quê Hương Dễ Nhớ Sơ Đồ Tư Duy Quê Hương Đơn Giản Sơ Đồ Tư Duy Quê Hương Chia sẻ thêm tác phẩm 💌 Sang Thu [Hữu Thỉnh] 💌 Nội Dung, Nghệ Thuật, Phân Tích 5 Mẫu Phân Tích Bài Thơ Quê Hương Của Tế Hanh Hay Nhất Sưu tầm 5 mẫu phân tích bài thơ Quê hương của nhà thơ Tế hanh hay nhất chia sẻ cho bạn đọc. Mẫu Phân Tích Bài Thơ Quê Hương Của Tế Hanh Hay – Mẫu 1 Quê hương luôn là đề tài không bao giờ cạn kiệt đối với các thi sĩ. Mỗi người có một cách nhìn, cách cảm nhận riêng, đặc trưng về quê hương của mình. Chúng ta bắt gặp những bài thơ viết về quê hương của Đỗ Trung Quân, Giang Nam, Tế Hanh. Trong đó sự nhẹ nhàng, mộc mạc của bài “Quê hương” tác giả Tế Hanh khiến người đọc xốn xang khi nhớ về nơi đã chôn rau cắt rốn, nơi nuôi dưỡng tâm hồn của mình. “Quê hương” là hai tiếng thân thương, được tác giả dùng làm nhan đề của bài thơ. Mở đầu bài thơ bằng sự mộc mạc, chân thành mà sâu sắc Làng tôi ở vốn làm nghề chài lướiNước bao vây cách biển nửa ngày sông Hai câu thơ như một lời kể tâm tình rất đỗi bình dị nhưng đã khiến người đọc hình dung được mảnh đất mà tác giả đáng sống là một vùng một biển, làm nghề chài lưới. Một ngôi làng giản dị, chân chất. Hình ảnh “nước”, “biển” rất đặc trưng cho một vùng quê làng biển. Có lẽ những điều bình dị đó khiến cho tác giả vẫn luôn mong ngóng, nhớ nhung khi xa quê hương. Những câu thơ tiếp theo gợi tả lên một khung cảnh tuyệt đẹp mỗi khi sáng mai thức dậy. Sự tinh tế của ngôn từ và cảm xúc khiến cho vần thơ trở nên trữ tình, tuyệt đẹp Khi trời trong gió nhẹ sớm mai hồngDân trai tráng bơi thuyền đi đánh cá. Một loạt từ ngữ mang tính chất liệt kê khung cảnh, không gian thanh bình, tươi đẹp của cảnh biển vào buổi sáng. “Gió nhẹ”, “sớm mai hồng” là những gì còn neo giữ trong lòng của tác giả khi nhớ về quê hương. Và một hoạt động vẫn diễn ra đầu ngày là “bơi thuyền đi đánh cá” được tác giả vẽ nên rất nhẹ nhàng nhưng khỏe khoắn. Chiếc thuyền hăng như con tuấn mãPhăng mái chèo mạnh mẽ vượt trường giang Nếu những câu thơ trên nhẹ nhàng, tinh tế bao nhiêu thì hai câu thơ này càng mạnh mẽ , quyết liệt và khỏe khoắn bao nhiêu. Với hai động từ “hăng”, “phăng” kết hợp với phép so sánh độc đáo khiến cho bức tranh đi đánh cá trở nên giàu chất tạo hình, giàu đường nét và giấu cá tính mạnh. Với động từ “phăng” đã phần nào gợi tả lên sự khéo léo kết hợp sự tinh tế và khỏe mạnh của những người dân vùng chài lưới. Hai câu sau lại trở về với vẻ lãng mạn đến bất ngờ Cánh buồm giương to như mảnh hồn làngRướn thân trắng bao la thâu góp gió Một hình ảnh bình dị, thân quen như cánh buồm nhưng trong thơ của Tế Hanh lại có hồn, đậm chất thơ. Phép so sánh cánh buồm “như mảnh hồn làng” có sức gợi rất sâu sắc, bởi rằng đối với những người làm nghề chài lưới thì cánh buồm chính là biểu tượng cho cuộc sống của họ. Một sự so sánh hữu hình và vô hình đã làm nên sự sáng tạo nghệ thuật tuyệt vời. Con thuyền đã mang theo cả tin yêu, hạnh phúc và hi vọng của những người dân nơi đây. Câu thơ khỏe khoắn và tự nhiên đã phần nào làm toát lên được khí thế hào hùng trong công cuộc chinh phục biển khơi. Tế Hanh đã miêu tả nên một bức tranh thiên nhiên và bức tranh lao động sáng tạo tuyệt vời nhất. Đó là niềm tự hào, sự ca ngợi quê hương, đất nước. Đặc biệt, khung cảnh dân chài lưới chào đón thành quả sau một ngày căng thẳng vất vả được miêu tả chân thực và đầy niềm vui Ngày hôm sau ồn ào trên bến đỗKhắp dân làng tấp nập đón ghe vềNhờ ơn giời biển lặng cá đầy gheNhững con cá tươi ngon thân bạc trắng. Hình ảnh dân làng “ồn ào”, “tấp nập” đã phần nào tái hiện được không khí vui tươi và phấn khởi của người dân chài sau một ngày hoạt động hết công suất. Những con cá “tươi ngon” nằm im lìm là những thành quả mà họ đạt được. Và có lẽ hình ảnh con người mạnh mẽ, khỏe khoắn là hình ảnh trung tâm không thể thiếu trong bức tranh ấy Dân chài lưới làn da ngăm rám nắngCả thân hình nồng thở vị xa xăm Hình ảnh thơ mặn mòi, đậm chất biển, vừa khỏe khoắn, vừa chân chất vừa mộc mạc toát lên được vẻ đẹp của những con người vùng biển quanh năm vất vả. Tế Hanh đã phát hiện ra vẻ đẹp tiềm ẩn đó như một điều bình dị trong cuộc sống này. Và có lẽ những hình ảnh thân quen nơi làng quê ấy đã khiến cho Tế Hanh dù đi xa nhưng vẫn không thể nào quên, vẫn nhớ về câu Nay xa cách lòng tôi luôn tưởng nhớMàu nước xanh cá bạc chiếc buồm vôiThoáng con thuyền rẽ sóng chạy ra khơiTôi thấy nhớ cái mùi nồng mặn quá. Một khổ thơ dạt dào tình cảm, nghèn nghẹn ở trong trái tim tác giả khi nhớ về mảnh đất thân yêu một thời. Nỗi nhớ quê dạt dào khôn nguôi khi những hình ảnh thân quen ấy cứ ùa về. Thật vậy bài thơ “Quê hương” của Tế Hanh không chỉ là riêng tình cảm của tác giả dành cho quê hương; mà bài thơ này còn nói hộ rất nhiều tấm lòng khác đang ở xa quê hương. Chúng ta càng trân trọng hơn nữa mảnh đất chôn rau cắt rốn, yêu hơn nữa những điều bình dị nhưng thiêng liêng. Mẫu Phân Tích Bài Thơ Quê Hương Của Tế Hanh Hay Đặc Sắc – Mẫu 2 Quê hương trong xa cách là cả một dòng cảm xúc dạt dào, lấp lánh suốt đời Tế Hanh. Cái làng chài nghèo ở một cù lao trên sông Trà Bồng nước bao vây cách biển nửa ngày sông đã nuôi dưỡng tâm hồn thơ Tế Hanh, đã trở thành nỗi nhớ da diết để ông viết nên những vần thơ thiết tha, lai láng. Trong dòng cảm xúc ấy, Quê hương là thành công khởi đầu rực rỡ. Nhà thơ đã viết Quê hương bằng tất cả tình yêu thiết tha, trong Sáng, đầy thơ mộng của mình. Nổi bật lên trong bài thơ là cảnh ra khơi đánh cá của trai làng trong một sớm mai đẹp như mơ Khi trời trong, gió nhẹ, sớm mai hồngDân trai tráng bơi thuyền đi đánh cá.…Cánh buồm giương to như mảnh hồn làngRướn thân trắng bao la thâu góp gió. Giữa trời nước bao la nổi bật hình ảnh con thuyền hiên ngang, hăng hái, đầy sinh lực dưới bàn tay điều khiển thành thạo của dân trai tráng đang nhẹ lướt trên sóng qua hình ảnh so sánh như con tuấn mã. Bằng các từ ngữ sinh động, nhà thơ đã khắc hoạ tư thế kiêu hãnh chinh phục sông dài, biển rộng của người làng chài. Lời thơ như băng băng về phía trước, như rướn lên cao bao la cùng với con thuyền, với cánh buồm. Tế Hanh đã cảm nhận cuộc sống lao động của làng quê bằng cả tâm hồn thiết tha gắn bó nên mới liên tưởng Cánh buồm giương to như mảnh hồn làng. Bao nhiêu trìu mến thiêng liêng, bao nhiêu hi vọng mưu sinh của người lao động được gửi gắm ở đấy. Cảnh đón thuyền đánh cá trở về ồn ào, tấp nập cũng được miêu tả với một tình yêu tha thiết Ngày hôm sau, ồn ào trên bến đỗKhắp dân làng tấp nập đón ghe vềNhờ ơn trời biển lặng cá đầy gheNhững con cá tươi ngon thân bạc trắng. Ở đoạn trước, khi tả cảnh ra đi mạnh mẽ vượt trường giang của đoàn thuyền, hơi thở băng băng, phơi phới. Đến đoạn này, âm điệu thơ thư thái và dần lắng lại theo niềm vui nó ấm, bình yên của dân làng. Chính từ đây, xuất hiện những câu thơ hay nhất, tinh tế nhất của Quê hương Dân chài lưới làn da ngăm rám nắngCả thân hình nồng thở vị xa xămChiếc thuyền im bến mỏi trở về nằmNghe chất muối thấm dần trong thớ vỏ. Chỉ ai sinh ra và lớn lên ở nơi sông nước mới viết được những câu thơ như thế. Tế Hanh xây dựng tượng đài người dân chài giữa đất trời lộng gió với hình khối, màu sắc và cả hương vị không thể lẫn bức tượng đài nồng thở vị xa xăm – vị muối mặn mòi của biển khơi, của những chân trời tít tắp mà họ thường chinh phục. Chất muối mặn mòi ấy ngấm vào thân hình người dân chài quê hương, thấm dần trong thớ vỏ chiếc thuyền hay đã ngấm sâu vào làn da thớ thịt, vào tâm hồn thơ Tế Hanh để thành niềm cảm xúc bâng khuâng, kì diệu? Một tâm hồn như thế khi nhớ nhung tất chẳng thể nhàn nhạt, bình thường. Nỗi nhớ quê hương trong đoạn kết đã đọng thành những kỉ niệm ám ảnh, vẫy gọi. Tôi thấy nhớ cái mùi nồng mặn quá – câu thơ cuối cùng cho ta rõ thêm tâm hồn thiết tha, thành thực của Tế Hanh. Quê hương của Tế Hanh đã cất lên một tiếng ca trong trẻo, nồng nàn, thơ mộng về cái làng vạn chài từng ôm ấp, ru vỗ tuổi thơ mình. Bài thơ đã góp phần bồi đắp cho mỗi người đọc chúng ta tình yêu quê hương thắm thiết. Mẫu Phân Tích Bài Thơ Quê Hương Của Tế Hanh Chọn Lọc – Mẫu 3 Quê hương là gì hở mẹMà cô giáo dạy phải yêuQuê hương là gì hở mẹAi đi xa cũng nhớ nhiềuQuê hương – Đỗ Trung Quân Quê hương – hai tiếng gọi giản dị và thân thương nhưng chứa đựng biết bao tình cảm. Có thể nói, mỗi con người đều có quê hương. Đó chính là nơi chúng ta sinh ra, lớn lên và gắn bó. Thế nên, mỗi lần xa quê, ta nhớ quê biết chừng nào. Chính cái miền quê miền biển, đầy nắng và gió, đã nhức nhối trong lòng Tế Hanh bao nỗi nhớ cồn cào. Nỗi nhớ và tình yêu quê hương đó, được khắc họa rõ nét trong bài thơ Quê Hương của ông. Tế Hanh – người con của làng chài Quảng Ngãi. Quê ông không phải là một miền trung du với những rặng chè ngút ngàn tầm mắt, không phải là nơi phố thị với những tòa nhà cao tầng đồ sộ. Quê ông chỉ là một miền quê làng chài ven biển, nhưng ông tự hào biết bao về làng quê của mình “Làng tôi ở vốn làm nghề chài lướiNước bao vây, cách biển nửa ngày sông.” Hai câu thơ mở đầu bài thơ là lời giới thiệu về nghề nghiệp làm nghề chài lưới và vị trí địa lý gần sông, cách biển nửa ngày của quê hương Tế Hanh. Lời giới thiệu ngắn gọn, chân thành, giản dị nhưng đầy đủ, thể hiện được niềm tự hào của nhà thơ về quê hương chài lưới, một công việc lao động bình thường, nhưng qua con mắt của một thi sĩ yêu quê và đang phải xa quê, cái công việc ấy hiện lên thật đẹp đẽ biết bao “Khi trời trong gió nhẹ sớm mai hồngDân trai tráng bơi thuyền đi đánh cáChiếc thuyền nhẹ hăng như con tuấn mãPhăng mái chèo, mạnh mẽ vượt trường giang” Trong khung cảnh bình minh của một buổi sớm mai tuyệt đẹp sớm mai hồng, với trời trong, gió nhẹ. Dân làng chài là những chàng trai khỏe mạnh, trai tráng đưa con thuyền của mình ra khơi. Bằng biện pháp tu từ so sánh như con tuấn mã và sử dụng các động từ mạnh hăng, phăng, vượt Tế Hanh đã miêu tả cảnh con thuyền ra khơi với một khí thế thật dũng mãnh, oai hùng. Con thuyền như một con ngựa đẹp, khỏe và phi nhanh, chuẩn bị xông ra chiến trường để tiêu diệt kẻ thù. Và trong cái nỗi nhớ da diết về cảnh người dân chài đi đánh cá, hình ảnh cánh buồn là tâm điểm mà Tế Hanh miêu tả một cách đẹp nhất “Cánh buồm giương to như mảnh hồn làngRướn thân trắng bao la thâu góp gió…” Cánh buồm trắng được nhà thơ so sánh như mảnh hồn làng. Đó chính là biểu tượng, là linh hồn của làng chài. Mỗi lần ra khơi, cánh buồm là vật quan trọng, dắt đường, chỉ lối cho con thuyền. Thế nhưng với Tế Hanh, cánh buồm có vị trí đặc biệt hơn thế nữa. Nó như thâu góp vào trong mình biết bao giông bão của sóng gió để con thuyền luôn trở về bình an. Nó còn mang trong mình biết bao yêu thương, mong ngóng, đợi chợ của những người mẹ, người chị, người con ở đất liền dành cho những người ra khơi. Tế Hanh đã rất thành công khi so sánh một vật hữu hình, cụ thể với một hình ảnh lãng mạn, trừu tượng. Hình ảnh con thuyền với cánh buồm trắng vì vậy mà trở nên đẹp đẽ hơn, lãng mạn hơn. Sau những ngày tháng bôn ba trên biển khơi, con thuyền trở về, trong sự chào đón hân hoan, vui mừng của người dân quê “Ngày hôm sau ồn ào trên bến đỗKhắp dân làng tấp nập đón ghe ơn trời biển lặng cá đầy ghe,Những con cá tươi ngon thân bạc trắng.” Những câu thơ trên, đã miêu tả được cái không khí sinh hoạt của người dân làng chài. Đó là một khung cảnh tươi vui, ồn ào, tấp nập, tràn trề nhựa sống. Có thể nói, Tế Hanh như đang được đắm chìm vào cái khung cảnh sinh hoạt nơi bến đỗ ấy. Nhờ công ơn trời đất, mưa thuận gió hòa, trời yên biển lặng, những chàng trai đi đánh cá nay đã trở về với rất nhiều thành quả lao động. Hình ảnh những con cá tươi ngon thân bạc trắng ấy, chính là kết quả của sự cần cù, chịu khó, chịu khổ và của niềm yêu thích lao động chân chính. Sau chuyến ra khơi là hình ảnh con thuyền và con người trở về trong ngơi nghỉ “Dân chài lưới làn da ngăm rám nắngCả thân hình nồng thở vị xa xămChiếc thuyền im bến mỏi trở về nămNghe chất muối thấm dần trong thớ vỏ.” Có thể nói rằng đây chính là những câu thơ hay nhất, tinh tế nhất của bài thơ. Với lối tả thực, hình ảnh “làn da ngắm rám nắng” hiện lên để lại dấu ấn vô cùng sâu sắc thì ngay câu thơ sau lại tả bằng một cảm nhận rất lãng mạn “Cả thân hình nồng thở vị xa xăm” – Thân hình vạm vỡ của người dân chài thấm đẫm hơi thở của biển cả nồng mặn vị muối của đại dương bao la. Cái độc đáo của câu thơ là gợi cả linh hồn và tầm vóc của con người biển cả. Với hình ảnh này, Tế Hanh đã góp vào kho tàng văn học Việt Nam một bức tượng đài về người lao động Việt Nam thật đặc sắc. Những câu thơ miêu tả chiếc thuyền “im” trên bến cũng rất độc đáo. Thi nhân dường như cảm nhận được cả sự mệt nhọc say sưa của con thuyền sau những ngày ra khơi. Bằng biện pháp nhân hóa, nhà thơ đã biến một hình ảnh vô tri, vô giác trở thành một cá thể có hồn, có thần. Con thuyền như đang cảm nhận được những mặn mòi của muối biển đang thấm sâu vào da thịt mình. Với nghệ thuật độc đáo này, chúng ta thấy con thuyền đã trở thành một phần không thể thiếu của làng chài. Xa quê, chắc hẳn không ai không nhớ quê. Là một người con của vùng quê miền biển, khi xa quê, Tế Hanh nhớ tới màu nước xanh, cá bạc, chiếc buồm vôi, con thuyền và mùi nồng mặn của biển cả. Trong những nỗi nhớ ấy, thì da diết hơn cả, phải kể đến nỗi nhớ về cái vị mặn mòi của biển khơi, mà chỉ những ai sinh ra ở vùng quê ấy mới có thể cảm nhận được. Với tâm hồn bình dị, Tế Hanh xuất hiện trong phong trào Thơ mới nhưng lại không có những tư tưởng chán đời, thoát li với thực tại, chìm đắm trong cái tôi riêng tư như nhiều nhà thơ thời ấy. Thơ Tế Hanh là hồn thi sĩ đã hoà quyện cùng với hồn nhân dân, hồn dân tộc, hoà vào “cánh buồm giương to như mảnh hồn làng”. “Quê hương” – hai tiếng thân thương, quê hương – niềm tin và nỗi nhớ, trong tâm tưởng người con đất Quảng Ngãi thân yêu – Tế Hanh – đó là những gì thiêng liêng nhất, tươi sáng nhất. Bài thơ với âm điệu khoẻ khoắn, hình ảnh sinh động tạo cho người đọc cảm giác hứng khởi, ngôn ngữ giàu sức gợi vẽ lên một khung cảnh quê hương “rất Tế Hanh”. Và khiến cho bất cứ ai, dù đang ở nơi đâu, cũng sẽ thêm yêu quê hương mình hơn. Mẫu Phân Tích Bài Thơ Quê Hương Của Tế Hanh Tiêu Biểu – Mẫu 4 Quê hương là nguồn cảm hứng vô tận của nhiều nhà thơ Việt Nam và đặc biệt là Tế Hanh – một tác giả có mặt trong phong trào Thơ mới và sau cách mạng vẫn tiếp tục sáng tác dồi dào. Ông được biết đến qua những bài thơ về quê hương miền Nam yêu thương với tình cảm chân thành và vô cùng sâu lắng Ta có thể bắt gặp trong thơ ông hơi thở nồng nàn của những người con đất biển, hay một dòng sông đầy nắng trong những buổi trưa gắn với tình yêu quê hương sâu sắc của nhà thơ. Bài thơ “Quê hương” là kỉ niệm sâu đậm thời niên thiếu, là tác phẩm mở đầu cho nguồn cảm hứng về quê hương trong thơ Tế Hanh, bài thơ đã được viết bằng tất cả tấm lòng yêu mến thiên nhiên thơ mộng và hùng tráng, yêu mến những con người lao động cần cù. Bài thơ được viết theo thể thơ tám chữ phối hợp cả hai kiểu gieo vần liên tiếp và vần ôm đã phần nào thể hiện được nhịp sống hối hả của một làng chài ven biển Làng tôi ở vốn làm nghề chài lướiNước bao vây cách biển nửa ngày sôngKhi trời trong, gió nhẹ, sớm mai hồngDân trai tráng bơi thuyền đi đánh cá. Quê hương trong tâm trí của những người con Việt Nam là mái đình, là giếng nước gốc đa, là canh rau muống chấm cà dầm tương. Còn quê hương trong tâm tưởng của Tế Hanh là một làng chài nằm trên cù lao giữa sông và biển, một làng chài sóng nước bao vây, một khung cảnh làng quê như đang mở ra trước mắt chúng ta vô cùng sinh động “Trời trong – gió nhẹ – sớm mai hồng”, không gian như trải ra xa, bầu trời như cao hơn và ánh sáng tràn ngập. Bầu trời trong trẻo, gió nhẹ, rực rỡ nắng hồng của buổi bình minh đang đến là một báo hiệu cho ngày mới bắt đầu, một ngày mới với bao nhiêu hi vọng, một ngày mới với tinh thần hăng hái, phấn chấn của biết bao nhiêu con người trên những chiếc thuyền ra khơi Chiếc thuyền nhẹ hăng như con tuấn mãPhăng mái chèo mạnh mẽ vượt trường giang Nếu như ở trên là miêu tả vào cảnh vật thì ở đây là đặc tả vào bức tranh lao động đầy hứng khởi và dạt dào sức sống. Con thuyền được so sánh như con tuấn mã làm cho câu thơ có cảm giác như mạnh mẽ hơn, thể hiện niềm vui và phấn khởi của những người dân chài. Bên cạnh đó, những động từ “hăng”, “phăng”, “vượt” diễn tả đầy ấn tượng khí thế băng tới vô cùng dũng mãnh của con thuyền toát lên một sức sống tràn trề, đầy nhiệt huyết. Vượt lên sóng. Vượt lên gió. Con thuyền căng buồm ra khơi với tư thế vô cùng hiên ngang và hùng tráng Cánh buồm giương to như mảnh hồn làngRướn thân trắng bao la thâu góp gió… Từ hình ảnh của thiên nhiên, tác giả đã liên tưởng đến “hồn người”, phải là một tâm hồn nhạy cảm trước cảnh vật, một tấm lòng gắn bó với quê hương làng xóm Tế Hanh mới có thể viết được như buồm trắng vốn là hình ảnh quen thuộc nay trở nên lớn lao và thiên buồm trắng thâu gió vượt biển khơi như hồn người đang hướng tới tương lai tốt lẽ nhà thơ chợt nhận ra rằng linh hồn của quê hương đang nằm trong cánh buồm. Hình ảnh trong thơ trên vừa thơ mộng vừa hoành tráng, nó vừa vẽ nên chính xác hình thể vừa gợi được linh hồn của sự vật. Ta có thể nhận ra rằng phép so sánh ở đây không làm cho việc miêu tả cụ thể hơn mà đã gợi ra một vẻ đẹp bay bổng mang ý nghĩa lớn lao. Đó chính là sự tinh tế của nhà thơ. Cũng có thể hiểu thêm qua câu thơ này là bao nhiêu trìu mến thiêng liêng, bao nhiêu hy vọng mưu sinh của người dân chài đã được gửi gắm vào cánh buồm đầy gió. Dấu chấm lửng ở cuối đoạn thơ tạo cho ta ấn tượng của một không gian mở ra đến vô cùng, vô tận, giữa sóng nước mênh mông, hình ảnh con người trên chiếc tàu nhỏ bé không nhû nhoi đơn độc mà ngược lại thể hiện sự chủ động, làm chủ thiên nhiên của chính mình. Cả đoạn thơ là khung cảnh quê hương và dân chài bơi thuyền ra đánh cá, thể hiện được một nhịp sống hối hả của những con người năng động, là sự phấn khởi, là niềm hi vọng, lạc quan trong ánh mắt từng ngư dân mong đợi một ngày mai làm việc với bao kết quả tốt đẹp Ngày hôm sau ồn ào trên bến đỗKhắp dân làng tấp nập đón ghe vềNhờ ơn trời, biển lặng, cá đầy gheNhững con cá tươi ngon thân bạc trắng. Những tính từ “ồn ào”, “tấp nập” toát lên không khí đông vui, hối hả đầy sôi động của cánh buồm đón ghe cá trở về. Người đọc như thực sự được sống trong không khí ấy, được nghe lời cảm tạ chân thành đất trời đã sóng yên, biển lặng để người dân chài trở về an toàn và cá đầy ghe, được nhìn thấy “những con cá tươi ngon thân bạc trắng”. Tế Hanh không miêu tả công việc đánh bắt cá như thế nào nhưng ta có thể tưởng tượng được đó là những giờ phút lao động không mệt mỏi để đạt được thành quả như mong đợi. Sau chuyến ra khơi là hình ảnh con thuyền và con người trở về trong ngơi nghỉ Dân chài lưới làn da ngăm rám nắngCả thân hình nồng thở vị xa xămChiếc thuyền im bến mỏi trở về nămNghe chất muối thấm dần trong thớ vỏ. Có thể nói rằng đây chính là những câu thơ hay nhất, tinh tế nhất của bài thơ. Với lối tả thực, hình ảnh “làn da ngăm rám nắng” hiện lên để lại dấu ấn vô cùng sâu sắc thì ngay câu thơ sau lại tả bằng một cảm nhận rất lãng mạn “Cả thân hình nồng thở vị xa xăm” – Thân hình vạm vỡ của người dân chài thấm đẫm hơi thở của biển cả nồng mặn vị muối của đại dương bao la. Cái độc đáo của câu thơ là gợi cả linh hồn và tầm vóc của con người biển cả. Hai câu thơ miêu tả về con thuyền nằm im trên bến đỗ cũng là một sáng tạo nghệ thuật độc đáo. Nhà thơ không chỉ thấy con thuyền nằm im trên bến mà còn thấy cả sự mệt mỏi của nó. Cũng như dân chài, con thuyền có vị mặn của nước biển, con thuyền như đang lắng nghe chất muối của đại dương đang thấm trong từng thớ vỏ của nó. Thuyền trở nên có hồn hơn, nó không còn là một vật vô tri vô giác nữa mà đã trở thành người bạn của ngư dân. Không phải người con làng chài thì không thể viết hay như thế, tinh như thế, và cũng chỉ viết được những câu thơ như vậy khi tâm hồn Tế Hanh hoà vào cảnh vật cả hồn mình để lắng nghe. Ở đó là âm thanh của gió rít nhẹ trong ngày mới, là tiếng sóng vỗ triều lên, là tiếng ồn ào của chợ cá và là những âm thanh lắng đọng trong từng thớ gỗ con thuyền. Có lẽ, chất mặn mòi kia cũng đã thấm sâu vào da thịt nhà thơ, vào tâm hồn nhà thơ để trở thành nỗi niềm ám ảnh gợi bâng khuâng kì diệu. Nét tinh tế, tài hoa của Tế Hanh là ông “nghe thấy cả những điều không hình sắc, không âm thanh như “mảnh hồn làng” trên “cánh buồm giương”… Thơ Tế Hanh là thế giới thật gần gũi, thường ta chỉ thấy một cách lờ mờ, cái thế giới tình cảm ta đã âm thầm trao cảnh vật sự mỏi mệt, say sưa của con thuyền lúc trở về bến…” Nói lên tiếng nói từ tận đáy lòng mình là lúc nhà thơ bày tỏ tình cảm của một người con xa quê hướng về quê hương, về đất nước Nay xa cách lòng tôi luôn tưởng nhớMàu nước xanh, cá bạc, chiếc thuyền vôiThoáng con thuyền rẽ sóng chạy ra khơiTôi thấy nhớ cái mùi nồng mặn quá Nếu không có mấy câu thơ này, có lẽ ta không biết nhà thơ đang xa quê, ta thấy được một khung cảnh vô cùng sống động trước mắt chúng ta, vậy mà nó lại được viết ra từ tâm tưởng một cậu học trò, từ đó ta có thể nhận ra rằng quê hương luôn nằm trong tiềm thức nhà thơ, quê hương luôn hiện hình trong từng suy nghĩ, từng dòng cảm xúc. Nỗi nhớ quê hương thiết tha bật ra thành những lời nói vô cùng giản dị “Tôi thấy nhớ cái mùi nồng mặn quá”. Quê hương là mùi biển mặn nồng, quê hương là con nước xanh, là màu cá bạc, là cánh buồm vôi. Màu của quê hương là những màu tươi sáng nhất, gần gũi nhất. Tế Hanh yêu nhất những hương vị đặc trưng quê hương đầy sức quyến rũ và ngọt ngào. Chất thơ của Tế Hanh bình dị như con người ông, bình dị như những người dân quê ông, khoẻ khoắn và sâu lắng. Từ đó toát lên bức tranh thiên nhiên tươi sáng, thơ mộng và hùng tráng từ đời sống lao động hàng ngày của người dân. Bài thơ đem lại ấn tượng khó phai về một làng chài cách biển nửa ngày sông, lung linh sóng nước, óng ả nắng vàng. Dòng sông, hồn biển ấy đã là nguồn cảm hứng theo mãi Tế Hanh từ thuở “hoa niên” đến những ngày tập kết trên đất Bắc. Vẫn còn đó tấm lòng yêu quê hương sâu sắc, nồng ấm của một người con xa quê Tôi dang tay ôm nước vào lòngSông mở nước ôm tôi vào dạChúng tôi lớn lên mỗi người mỗi ngảKẻ sớm hôm chài lưới ven sôngKẻ cuốc cày mưa nắng ngoài đồngTôi cầm súng xa nhà đi kháng chiếnNhưng lòng tôi như mưa nguồn gió biểnVẫn trở về lưu luyến bến sôngNhớ con sông quê hương – 1956 Với tâm hồn bình dị, Tế Hanh xuất hiện trong phong trào Thơ mới nhưng lại không có những tư tưởng chán đời, thoát li với thực tại, chìm đắm trong cái tôi riêng tư như nhiều nhà thơ thời ấy. Thơ Tế Hanh là hồn thi sĩ đã hoà quyện cùng với hồn nhân dân, hồn dân tộc, hoà vào “cánh buồm giương to như mảnh hồn làng”. “Quê hương” – hai tiếng thân thương, quê hương – niềm tin và nỗi nhớ, từ trong tâm tưởng người con đất Quảng Ngãi thân yêu – Tế Hanh – đó là những gì thiêng liêng nhất, tươi sáng nhất. Bài thơ với âm điệu khoẻ khoắn, hình ảnh sinh động tạo cho người đọc cảm giác hứng khởi, ngôn ngữ giàu sức gợi vẽ lên một khung cảnh quê hương “rất Tế Hanh”. Mẫu Phân Tích Bài Thơ Quê Hương Của Tế Hanh Hay Sâu Sắc – Mẫu 5 “Có một đề tài, trở đi trở lại như một lời khấn khứa, càng viết nhiều, càng hay”. Có lẽ nào, đấy là quê hương. Trong dòng chảy văn học, ta từng nghe một quê hương với ánh trăng, chùm khế, với cánh diều ngây dại mà thiêng liêng trong thơ Đỗ Trung Quân, từng lặn mình với quê hương của Hoàng Cầm trong “Bên kia sông Đuống” trong những năm kháng chiến máu lửa, đau thương, từng khắc khoải với tấm lòng của người nông dân mộc mạc, chân chất trong “Làng” của Kim Lân. Và nay, giữa đề tài đã được đào xới nhiều lần, thiên hạ đã đi mòn lối cỏ. Ta vẫn thấy một dòng ánh sáng yêu thương, rất riêng trong “quê hương” của Tế Hanh. Làng tôi ở vốn làm nghề chài lướiNước bao vây cách biển nửa ngày trời trong, gió nhẹ, sớm mai hồng,Dân trai tráng bơi thuyền đi đánh cá Bài thơ mở đầu với những lời kể mộc mạc, giản dị và chân thành rất đỗi tự nhiên về quê hương mình. Nhưng quê hương ấy cũng đẹp biết bao, quê hương của miền sông nước “nước bao vây”, với những người dân “trai tráng” đầy dũng mãnh và cường tráng. Và rồi, tiếp tục dòng chảy cảm xúc về quê hương thân yêu, nhà thơ dồn tâm xoáy cảm xúc của mình vào hình ảnh con thuyền và cánh buồm-biểu tượng của quê hương miền biển Chiếc thuyền nhẹ hăng như con tuấn mãPhăng mái chèo mạnh mẽ vượt trường buồm trương, to như mảnh hồn làngRướn thân trắng bao la thâu góp gió… Chiếc thuyền, nếu trong thơ cổ sẽ là nơi mà những bậc giai nhân tài tử tiễn đưa người bạn tri kỉ của mình, một dòng “Yên ba tam nguyệt há Dương Châu” trong Hoàng hạc lâu tống Mạnh Hạo Nhiên chi Quảng Lăng, nếu không thì sẽ là nơi người tài tử nghe tiếng đàn mà thổn thức nỗi lòng, với Tỳ bà hành của Lý Bạch “thuyền mấy lá đông tây lạnh ngắt-một vầng trăng trong vắt dòng sông”. Nhưng con thuyền của Tế Hanh, con thuyền của cuộc sống lao động mới, nên gần gũi với cuộc sống mưu sinh hàng ngày. Là con thuyền của người dân lao động. “Chiếc thuyền nhẹ hăng như con tuấn mã”. Một so sánh thật táo bạo của tác giả. Con thuyền hiện lên mang vẻ đẹp dũng mãnh, hào hoa và đầy sức mạnh. Vừa thấy được tốc độ của gió, vừa thấy được khí thế mãnh liệt, hùng dũng và đầy âm vang của con thuyền. Nó “phăng mái chèo mạnh mẽ vượt trường giang”. Động từ “phăng” thể hiện khả năng vượt giông tố và nguy hiểm của con thuyền quê hương. Con thuyền tung mình bọt trắng xóa, vượt những dặm dài tràng giang chói lói để về đích cùng con người. Với những người dân sông nước, con thuyền đã trở thành người bạn đồng hành đáng tin cậy, và nay bằng khả năng mã hóa của mình Tế Hanh một lần nữa giúp ta khẳng định điều ấy. và nếu con thuyền mang vẻ đẹp hào hùng, khí thế thì cánh buồm lại mang vẻ đẹp thật hào hoa, lãng mạn” Cánh buồm giương to như mảnh hồn làngRướn thân trắng bao la thâu góp gió… Cánh buồm là vật vô tri, là thứ hữu hình lại được đặt trong liên tưởng với “mảnh hồn làng”, một sinh thể có tâm hồn, một ấn tượng vô hình, chỉ có trong tâm thức và tiềm thức. So sánh ấy của Tế Hanh đã nâng cánh buồm lên và trao cho nó một linh hồn thực, một sự sống. Cánh buồm đã trở thành biểu tượng của mảnh hồn làng, nơi thâu nhận và góp giữ bao nét đẹp của miền sông nước và tâm hồn con người xứ sở này. Cánh buồm vừa được nhân hóa, vừa được so sánh, bởi vậy mà thêm đẹp, thêm lãng mạn bội phần, nó “rướn thân trắng bao la thâu góp gió”. Động từ “rướn” thể hiện tư thế kiêu hãnh, đầy tự tin và chủ động như hình ảnh những người dân làng chài sẵn sàng làm chủ thiên nhiên, làm chủ sóng to biển lớn. gió lộng bốn phương đã được thâu góp và dần thành nên sức mạnh, bản lĩnh của con thuyền, của cánh buồm trắng. Với 4 câu thơ, Tế Hanh đã thổi hồn và nâng tâm hồn của quê hương với những biểu tượng đẹp, tráng lệ, bay bổng. Và sau những chuyến ra khơi mỏi mệt, con thuyền lại bỗng chốc hóa hiền lành Ngày hôm sau, ồn ào trên bến đỗKhắp dân làng tấp nập đón ghe về.“Nhờ ơn trời, biển lặng cá đầy ghe”,Những con cá tươi ngon thân bạc trắng. Sau hành trình dấn thân chinh phục biển khơi, những người dân làng chài đã thu được thành quả là những khoang thuyền đầy cá. Trong niềm vui sướng của thành quả, của lao động hăng say, họ vẫn không quên cảm ơn trời đất. quả là tinh thần người Việt ta, luôn biết ơn những đấng trên cao, luôn ghi nhớ cội nguồn. Sang đến khổ thơ tiếp, Tế Hanh tiếp tục bộc lộ một tâm hồn thơ mang đậm phong vị quê hương khi ông miêu tả vẻ đẹp của người dân chài lưới Dân chài lưới, làn da ngăm rám nắng,Cả thân hình nồng thở vị xa xămChiếc thuyền im bến mỏi trở về nằmNghe chất muối thấm dần trong thớ vỏ. Dân chài lưới, làn da ngăm rám nắng, cái nắng của biển khơi, của sóng gió cuộc đời đã tôi rèn và làm nên nét rắn chắc của con người miền biển. Đó là màu nâu của đất đai, của quê hương dung dị, của tâm hồn mộc mạc, của những nhớ và thương vô ngần trong thơ Tế Hanh. Cả thân hình họ đượm vị biển khơi, nồng thở vị xa xăm. Đó là vị của biển, của đất đai, chất mặn của quê hương như đã thấm dần vào từng hơi thở, từng đường nét, từng nếp nhăn trên da thịt họ. Đó là tình cảm yêu quê hương tha thiết, và cũng là vẻ đẹp truyền thống của người dân miền biển. phải yêu và gắn bó tha thiết với quê hương ra sao Tế Hanh mới đằm mình được những câu thơ như vậy. nhưng đó đâu chỉ còn là của con người nữa, nó cũng thấm vào chiếc thuyền thân thuộc Chiếc thuyền im bến mỏi trở về nằmNghe chất muối thấm dần trong thớ vỏ. Con thuyền cũng mang một linh hồn riêng, sau cuộc hành trình mệt mỏi nơi đại dương xa xăm, nó cũng mệt mỏi và cần được nghỉ ngơi. Nhưng cái hay của Tế Hanh là nghe được trong đó, một chất gì đó rất riêng, rất tinh. Ẩn dụ chuyển đổi cảm giác đã giúp con thuyền thực sự trở thành một sinh thể sống, mang trong nó vị mặn mòi của biển khơi, thấm dần qua từng thớ vỏ. Như thế con thuyền cũng mang hơi thở quê hương, cũng mang một linh hồn, một ao ước, một lối sống nơi đây. Tế hanh hẳn phải tha thiết với con thuyền quê hương lắm chăng. Để rồi theo dòng cảm xúc, từ hồi tưởng về với hiện tại, nhà thơ có thể là đang trong nỗi xa quê nên thảng thốt nghẹn ngào mà cất lên Nay xa cách lòng tôi luôn tưởng nhớMàu nước xanh, cá bạc, chiếc buồm vôi,Thoáng con thuyền rẽ sóng chạy ra khơi,Tôi thấy nhớ cái mùi nồng mặn quá! Chà, thì ra cái màu nước xanh, cá bạc, chiếc thuyền vôi đã trở thành biểu tượng riêng in sâu trong lòng tác giả. Bằng biện pháp liệt kê, Tế Hanh đã một lần nữa cho thấy vẻ đẹp giàu có của quê hương mình. Và đến đây, có lẽ trong vô thức, tâm hồn nhà thơ đã hóa tâm hồn xứ sở, khi cái mùi vị mặn nồng ấy cứ vương vấn và ám ảnh nhà thơ. Nó ăn sâu vào máu thịt và thấm trong từng giác quan. Một Tế Hanh nồng nàn, sôi nổi, tha thiết biết mấy với quê hương. Bằng một hình sắc riêng, ấy là cái vị mặn mòi của biển cả quê hương. Tế hanh đã trao gửi hồn mình đến bạn đọc, và chính tấm lòng ấy của nhà thơ đã thức dậy những tình cảm thiêng liêng trong hồn tôi. Tìm hiểu tác phẩm🌷 Viếng Lăng Bác [Viễn Phương] 🌷 Nội dung, nghệ thuật
So sánh là gì?Cấu tạo của phép so sánhCác kiểu so sánhTác dụng của biện pháp tu từ so sánhTrong 4 biện pháp tu từ nhân hóa, ẩn dụ, so sánh và hoán dụ trong chương trình ngữ văn lớp 6 thì biện pháp so sánh được xem là dễ nhận biết và sử dụng hơn so với các tu từ còn lại. So sánh là biện pháp nghệ thuật quen thuộc và được sử dụng trong văn thơ, đặc biệt ca dao tục ngữ. So sáng rất gần gũi và thân quen với mỗi người So sánh là gì, tác dụng của biện pháp ra áo. Mời bạn đọc quan tâm theo dõi bài viết dưới đây để có câu trả sánh là gì?So sánh là đối chiếu sự vật, sự việc này với sự vật, sự việc khác có nét tương đồng đê làm tăng sức gợi hình, gợi cảm cho sự diễn thể thấy so sánh là một trong 4 biện pháp tu từ rất phổ biến trong văn học và được sử dụng rộng rãi. Chúng ta có thể dễ dàng bắt gặp biện pháp tu từ này. Ví dụ“ Trẻ em như búp trên cànhBiết ăn ngủ biết học hành là ngoan”.Hồ Chí MinhTrẻ em được so sánh như búp trên cành vì có nét tương đồng đều non, trẻ.“Công cha như núi Thái SơnNghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra”.Ca dao Công cha được so sánh với núi Thái Sơn, nghĩa mẹ được so sánh với nước trong nguồn. Công cha, nghĩa mẹ và núi Thái Sơn, nước trong nguồn có nét tương đồng là to lớn, tạo của phép so sánhTừ khái niệm biện pháp So sánh là gì trên đây, chúng ta cùng tìm hiểu về những dấu hiệu và đặc điểm của biện pháp so sánh. Thông thường mô hình cấu tạo đầy đủ của một phép so sánh gồm cóVế A nêu tên sự vật sự việc được so sánhVế B nêu tên sự vật sự việc dùng để so sánh với sự vật sự việc được so sánh ở vế A.Từ ngữ chỉ phương diện so sánhTừ ngữ chỉ ý so sánh gọi tắt là từ so sánh.Ví dụ“ Công cha như núi ngất trờiNghĩa mẹ như nước ở ngoài biển ĐôngNúi cao biển rộng mênh môngCù lao chín chữ ghi lòng con ơi”!Ca daoTrong đoạn ca dao trên thì vế A là công cha, nghĩa mẹ được so sánh với vế B là núi ngất trời, nước ở ngoài biển Đông bằng từ so sánh như. Công cha nghĩa mẹ đều có sự tương đồng với núi ngất trời và nước ở ngoài biển Đông mênh mông rộng lớn cho thấy ý nghĩa của cha mẹ là to lớn.“ Cày đồng đang buổi ban trưa Mồ hôi thánh thót như mưa ruộng cày.”Ca daoVế A là Mồ hôi, vế B là mưa ruộng cày. Từ so sáng là như. Mồ hôi rơi nhiều như mưa ngoài rộng cho thấy sự vất vả của việc làm nhiên trên thực tế, mô hình có thể thay đổi ít nhiềuCác từ ngữ chỉ phương diện so sánh và từ ngữ chỉ ý so sánh gọi tắt là từ so sánh có thể lược B có thể được đảo lên trước vế dụ “Như trẻ mọc thẳng, con người không chịu khuất”. Thép Mới.Như loài kiến, con người nên cố gắng chăm kiểu so sánhĐối với biện pháp tu tù so sánh có hai kiểu so sánh là so sánh ngang bằng và so sánh không ngang bằng.– So sánh ngang bằng là kiểu so sánh các sự vật, sự việc, hiện tượng có sự tương đồng với nhau. Mục đích ngoài tìm sự giống nhau còn là để thể hiện sự hình ảnh hóa các bộ phận hay đặc điểm nào đó của sự vật giúp người nghe, người đọc dễ hiểu. Thông thường trong so sánh ngang bằng có các từ so sánh ngang bằng như, y như, tựa như, giống như, giống, là…. Một số ví dụ về so sánh ngang bằng “Anh em như thể tay chân”“ Trên trời mây trắng như bôngỞ giữa cánh đồng bông trắng như mây”.Chậm như như như như như như cắt.– So sánh không ngang bằng là loại so sánh đối chiếu sự vật, hiện tượng trong mối quan hệ hơn kém để làm nổi bật cái còn lại. Các từ so sánh hơn kém hơn, kém, hơn là, kém hơn, kém gì… Ví dụ về so sánh không ngang bằng như sau“Con đi trăm núi ngàn khe Chưa bằng muôn nỗi tái tê lòng bầm Con đi đánh giặc mười năm Chưa bằng khó nhọc đời bầm sáu mươi”.Tố Hữu“Những ngôi sao thức ngoài kia Chẳng bằng mẹ đã thức vì chúng con”.Ca dao“Bóng Bác cao lồng lộng Ấm hơn ngọn lửa hồng’.Minh HuệTác dụng của biện pháp tu từ so sánhSo sánh là một trong bốn biện pháp tu từ và thường được sử dụng trong thơ ca văn học. So sánh có tác dụng gợi hình, giúp cho việc mô tả sự việc, sự vật được cụ thể, sinh động hơn. Tác dụng gợi cảm giúp biểu hiện tư tưởng, tình cảm sâu dụ tính gợi hình của phép so sánh thể hiện qua đoạn thơ sau“ Quê hương tôi có con sông xanh biếcNước gương trong soi tóc những hàng tre. Tâm hồn tôi là những buổi trưa hè. Tỏa nắng xuống dòng sông lấp lánh”.Trên đây là phần giải đáp thắc mắc của chúng tôi về vấn đề so sánh là gì. Nếu trong quá trình nghiên cứu tìm hiểu và giải quyết vấn đề còn điều gì mà bạn đọc thắc mắc hay quan tâm bạn có thể liên hệ chúng tôi qua tổng đài tư vấn pháp luật để được hỗ trợ.
1. Các biện pháp tu từ- Tu từ về ngữ âm điệp âm, điệp vần, điệp thanh,… tạo âm hưởng và nhịp điệu cho câu- Tu từ về từ so sánh, nhân hóa, ẩn dụ, hoán dụ, nhân hóa, tương phản, chơi chữ, nói giảm, nói tránh, thậm xưng,…- Tu từ về cú pháp Lặp cú pháp, liệt kê, chêm xen, câu hỏi tu từ, đảo ngữ, đối, im lặng,… Biện pháp tu từ Hiệu quả nghệ thuật Tác dụng nghệ thuật So sánh Giúp sự vật, sự việc được miêu tả sinh động, cụ thể tác động đến trí tưởng tượng, gợi hình dung và cảm xúc Ẩn dụ Cách diễn đạt mang tính hàm súc, cô đọng, giá trị biểu đạt cao, gợi những liên tưởng ý nhị, sâu sắc. Nhân hóa Làm cho đối tượng hiện ra sinh động, gần gũi, có tâm trạng và có hồn hơn. Hoán dụ Diễn tả sinh động nội dung thông báo và gợi những liên tưởng ý vị, sâu sắc Điệp từ/ngữ/cấu trúc Nhấn mạnh, tô đậm ấn tượng – tăng giá trị biểu cẳm Nói giảm Làm giảm nhẹ đi ý đau thương, mất mát nhằm thể hiện sự trân trọng Thậm xưng phóng đại Tô đậm ấn tượng về… Câu hỏi tu từ Bộc lộ cảm xúc Đảo ngữ Nhấn mạnh, gây ấn tượng về Đối Tạo sự cân đối Im lặng … Tạo điểm nhấn, gợi sự lắng đọng cảm xúc Liệt kê Diễn tả cụ thể, toàn điện Ví dụ 1 Chỉ ra biện pháp tu từ chính được sử dụng trong đoạn thơ sau và nêu hiệu quả nghệ thuật của biện pháp tu từ đó “Của ong bướm này đây tuần tháng mật; Này đây hoa của đồng nội xanh rì; Này đây lá của cành tơ phơ phất; Của yến anh này đây khúc tình si;” Vội vàng – Xuân Diệu Trả lời - Biện pháp tu từ được sử dụng là phép trùng điệp điệp từ, điệp ngữ, điệp cấu trúc Của…này đây…/ Này đây… của … Hiệu quả nghệ thuật của phép tu từ là nhấn mạnh vẻ đẹp tươi non, phơi phới, rạo rực, tình tứ của mùa xuân qua tâm hồn khát sống, khát yêu, khát khao giao cảm mãnh liệt của nhân vật trữ tình. 2. Các hình thức, phương tiện ngôn ngữ khác- Từ láy, thành ngữ, từ Hán – Việt …- Điển tích điển cố,…Ví dụ 1 “Bà lão cúi đầu nín lặng. Bà lão hiểu rồi. Lòng người mẹ nghèo khổ ấy còn hiểu ra biết bao nhiêu cơ sự, vừa ai oán vừa xót thương cho số kiếp đứa con mình. Chao ôi, người ta dựng vợ gả chồng cho con là lúc trong nhà ăn nên làm nổi, những mong sinh con đẻ cái mở mặt sau này. Còn mình thì... Trong kẽ mắt kèm nhèm của bà rủ xuống hai dòng nước mắt... Biết rằng chúng nó có nuôi nổi nhau sống qua được cơn đói khát này không?” Trích Vợ nhặt - Kim LânChỉ ra những thành ngữ dân gian được sử dụng trong đoạn văn và nêu hiệu quả nghệ thuật của chúng.. Trả lời - Các thành ngữ dân gian được sử dụng trong đoạn văn dựng vợ gả chồng, sinh con đẻ cái, ăn nên làm nổi. Hiệu quả nghệ thuật của việc sử dụng các thành ngữ các thành ngữ dân gian quen thuộc trong lời ăn tiếng nói nhân dân được sử dụng một cách sáng tạo, qua đó lời kể của người kể hòa vào với dòng suy nghĩ của nhân vật bà cụ Tứ; suy nghĩ, cảm xúc của nhân vật trở nên thật gần gũi, được thể hiện rất tự nhiên; nỗi lòng, tâm trạng cùa người mẹ thương con thật được diễn tả thật chân thực.Ví dụ 4 Cho đoạn văn sau“Tràn trề trên mặt bàn, chạm cả vào cành quất Lí cố tình để sát vào mâm cỗ cho bàn ăn thêm đẹp, thêm sang, là la liệt bát đĩa ngồn ngộn các món ăn. Ngoài các món thường thấy ở cỗ Tết như gà luộc, giò, chả, nem, măng hầm chân giò, miến nấu lòng gà, xúp lơ xào thịt bò… - món nào cũng mang dấu ấn tài hoa của người chế biến – là các món khác thường như gà quay ướp húng lìu, vịt tần hạt sen, chả chìa, mọc, vây…”Trích Mùa lá rụng trong vườn – Ma Văn Kháng Đoạn văn sử dụng biện pháp nghệ thuật gì? Tác dụng của biện pháp nghệ thuật đó trong đoạn văn?Trả lời - Trong đoạn văn, tác giả có sử dụng biện pháp liệt kê“…gà luộc, giò, chả, nem, măng hầm chân giò, miến nấu lòng gà, xúp lơ xào thịt bò…” -Tác dụng Biện pháp liệt kê giúp cho nhà văn miêu tả sinh động mâm cỗ Tết vốn tràn trề, ngồn ngộn những của ngon vật lạ Nguyễn Thị Thu Hương- Tổ Ngữ văn
Sự sáng tạo trong nghệ thuật - là việc tạo ra một hình ảnh nghệ thuật, phản ánh thế giới thực xung quanh người đàn ông. Chia thành các loại phù hợp với các phương pháp hiện thân vật chất. Sự sáng tạo trong nghệ thuật kết hợp một nhiệm vụ - để phục vụ xã hội. phân loại Hệ thống hiện đại của bộ phận nghệ thuật, cũng như các hoạt động sáng tạo liên kết với nó bao gồm ba loại riêng biệt. Nhóm thứ nhất bao gồm các hình thức nghệ thuật nhận thức trực quan. Chúng bao gồm sáng tạo nghệ thuật và hàng thủ công. Nghệ thuật kiến trúc. Sáng tạo trong nghệ thuật thị giác. tác phẩm điêu khắc nghệ thuật. Tranh. Nhiếp ảnh nghệ thuật như một hình thức nghệ thuật. Nhóm thứ hai bao gồm các tính chất lâu dài của nghệ thuật. Đó là nghệ thuật văn học như là một lớp văn hóa rộng lớn bao gồm nhiều kỹ thuật sáng tạo để tạo ra tác phẩm. Âm nhạc trong tất cả sự đa dạng của nó như là một sự phản ánh của quá trình sáng tạo trong nghệ thuật. Một số loài có thể tương quan với nhau, ví dụ như, âm nhạc được tổng hợp bởi các nhà điều hành tài liệu khi tạo một libretto. Nhóm thứ ba bao gồm các hình thức spatiotemporal của sự sáng tạo, và cảm nhận trực quan và có thể nghe được Nhà hát. nghệ thuật vũ đạo, âm nhạc, múa ba lê. Cinema. Thể loại xiếc. Sự sáng tạo trong nghệ thuật của hình thức cá nhân Một bức tranh toàn diện về nghệ thuật không thể được tạo ra trên cơ sở của một loạt các nghệ thuật. Ngay cả các loại hàn lâm, như bức tranh hay tác phẩm điêu khắc, đang cần nguồn vốn bổ sung - hình ảnh nên được đặt trong một khung hình thật đẹp và làm sáng tỏ những tác phẩm điêu khắc đúng. Do đó có một trường đủ rộng các ứng dụng trong một loạt các quá trình nghệ thuật sáng tạo, một số có thể cơ bản, khác - công ty con, nhưng trong mọi trường hợp, và cả hai đều sẽ có lợi. Ví dụ về nghệ thuật trong nghệ thuật có thể dẫn đến vô cùng. Tỷ lệ hao hụt dưới đây là một số ít, nhưng tất cả chúng đều áp dụng hình thức chung giống nhau nghệ thuật vĩ đại đòi hỏi tiêu chuẩn cao về sự sáng tạo, loại văn hóa nội dung nhỏ hơn với mức độ thấp của sự sáng tạo. Tình hình là khác nhau trong lĩnh vực khoa học. Có mức thấp hoàn toàn không thể chấp nhận về tính chuyên nghiệp. Sáng tạo trong khoa học và nghệ thuật - những điều này là không thể so sánh. Khoa học không tha thứ cho những sai lầm, nhưng nghệ thuật là khả năng của bất kỳ thiếu sót liên quan đến thanh toán lợi ích. Tài năng và công nghệ Sáng tạo trong hình thức nghệ thuật nhỏ, chẳng hạn như trong nghệ thuật nhựa nhỏ và khu vực hàng thủ công hoặc phác thảo danh lam thắng cảnh trong nhà hát, không yêu cầu đào tạo cao. Để thành công trong các loại hình sáng tạo, nó là đủ để có một sản xuất tài năng và công nghệ của một số bài báo nghệ thuật, hoặc có khả năng sản xuất sân khấu. Trong văn học, để viết một truyện ngắn hoặc tiểu luận, không nhất thiết phải là một nhà văn, nó là đủ để có hương vị tốt và biết làm thế nào để diễn tả đúng suy nghĩ của họ. Một trong những lĩnh vực văn hóa, nơi một người đàn ông có thể áp dụng thành công sáng tạo của họ, là nghệ thuật và hàng thủ công. Giá trị nghệ thuật của nghệ thuật dân gian và hàng thủ công sản phẩm có thể khá cao nếu các bậc thầy làm việc ngành nghề của họ. Ngoài việc sản xuất bậc thầy của các đồ tạo tác, trước tiên bạn cần phải tìm ra nguyên liệu đúng, và nhiệm vụ này có thể xử lý chỉ là một nghệ nhân có kinh nghiệm. hữu dụng Sự sáng tạo trong nghệ thuật nghệ sĩ nghệ thuật và các khu vực hàng thủ công - là việc tạo ra các vật dụng gia đình nghệ thuật. Như một quy luật, các sản phẩm này để dân gian, bất kể chúng được sử dụng như dự định hay đặt như trưng bày trong triển lãm. Các vật liệu trong sản xuất các mặt hàng trang trí sử dụng tự nhiên xương, đá, gỗ, đất sét. phương pháp xử lý nguyên liệu cũng tương đối đơn giản - đó là làm bằng tay sử dụng công cụ đơn giản và kỹ thuật sử dụng ngày hôm nay, chúng tôi đã đến với thế giới hiện đại của quá khứ xa xôi. quyền sở hữu địa phương nghệ thuật dân gian và hàng thủ công đó là nền tảng của nghệ thuật và hàng thủ công ở Nga, phân bố theo vùng, mỗi loài thuộc về một địa điểm cụ thể khắc xương - Kholmogory, Khotkovo; thêu - Vladimir zolotoshveyka; các sản phẩm nghệ thuật kim loại - đỏ tươi, bạc Velikiy Ustyug; vẽ trên vải - khăn choàng Pavlovsky Posad; TAT - St. Petersburg, Mikhailovsky; gốm sứ Nga - Gzhel, Skopin, Dymkovo đồ chơi Kargopol; bức tranh thu nhỏ - Palekh, Mstera, Holuy; khắc gỗ - Bogorodskaya, Abramtsevo-Kudrinskaya; vẽ trên gỗ - Khokhloma, gorodets, Fedoskino. điêu khắc Nghệ thuật tạo tác phẩm điêu khắc nhẹ nhõm đi trở lại thời Trung Cổ. Điêu khắc như mỹ nghệ là hiện thân của thế giới thực trong hình ảnh. Các vật liệu sử dụng để tạo ra các tác phẩm điêu khắc - đá, đồng, đá cẩm thạch, đá granit, gỗ. Các dự án quy mô lớn của bê tông được sử dụng, cốt thép, nhiều chất độn nhựa bọc. bức tượng điêu khắc được chia thành hai loại ba chiều và ba chiều nhẹ nhõm. Cả hai đều được sử dụng rộng rãi để tạo tượng đài, tượng đài và đài tưởng niệm. điêu khắc nhẹ nhõm, đến lượt nó, được chia thành ba phân loài bas - hình ảnh cứu trợ thấp hoặc trung bình; hình đắp nổi cao - hình đắp nổi cao; kontrrelefy - lao hình ảnh. Mỗi tác phẩm điêu khắc có thể được phân loại và phân loại là giá vẽ, trang trí, đồ sộ. tác phẩm điêu khắc easel - là, như một quy luật, các cuộc triển lãm bảo tàng. Chúng nằm trong khuôn viên. Trang trí đặt ở nơi công cộng, công viên, quảng trường, lô vườn. tác phẩm điêu khắc hoành tráng luôn ở các vị trí công cộng truy cập trong hình vuông thành phố, đường phố chính và gần với văn phòng chính phủ. kiến trúc kiến trúc thực dụng xuất hiện khoảng bốn nghìn năm trước đây, và dấu hiệu của nghệ thuật bắt đầu mua ngay trước Giáng sinh. Kiến trúc được coi là một hình thức nghệ thuật độc lập từ đầu thế kỷ thứ mười hai, khi các kiến trúc sư đã bắt đầu xây dựng các tòa nhà kiến trúc Gothic ở châu Âu. Sáng tạo trong nghệ thuật kiến trúc - một sáng tạo độc đáo từ một quan điểm nghệ thuật của quan điểm của các tòa nhà. Một ví dụ điển hình của sự sáng tạo trong việc xây dựng nhà ở có thể được coi dự án của kiến trúc sư người Tây Ban Nha Antonio Gaudi, nằm tại Barcelona. văn chương biến không-thời gian của nghệ thuật - được sau và loại phổ biến, được thông qua trong xã hội mong đợi nhất. Văn học - một loại sáng tạo, đó là nền tảng cho thể hiện nghệ thuật. văn hóa Nga của thế kỷ XVIII-XIX biết nhiều nhà văn xuất sắc và nhà thơ. Sáng tạo trong nghệ thuật Pushkina Aleksandra Sergeevicha, nhà thơ Nga vĩ đại, vô cùng hiệu quả, trong suốt cuộc đời ngắn ngủi của mình, ông đã tạo ra một số công trình bất tử trong câu và văn xuôi. Hầu như tất cả trong số họ được coi là những kiệt tác của văn học. Một số có trong danh sách các sáng tạo khéo léo của tầm quan trọng trên thế giới. Lermontov sáng tạo trong nghệ thuật cũng để lại dấu ấn của mình. Tác phẩm của ông là mẫu mực, cổ điển trong tự nhiên. Nhà thơ qua đời quá sớm, ở tuổi hai mươi sáu năm. Tuy nhiên, ông đã để lại một di sản vô giá, những bài thơ kiệt và nhiều bài thơ. nhà văn Nga vĩ đại Nikolay Vasilevich Gogol đã để lại dấu ấn của mình trong văn học Nga thế kỷ XIX. Writer sống và làm việc trong thời hoàng kim của xã hội Nga. Nghệ thuật trong Gogol đại diện bởi một tập hợp các tác phẩm nghệ thuật cao bao gồm trong Quỹ vàng của nền văn hóa Nga. Vũ đạo và múa ba lê Khiêu vũ nghệ thuật có nguồn gốc từ Nga từ thời xa xưa. Trong ngôn ngữ của người khiêu vũ bắt đầu nói chuyện đầu tiên lễ hội kỳ nghỉ. Sau đó, nhảy múa đã lấy mẫu của các buổi biểu diễn sân khấu, đã có các vũ công chuyên nghiệp và ballerinas. Thứ nhất, sàn nhảy là một cảnh của trò hề hay đấu trường xiếc lều. Sau đó bắt đầu mở một studio trong đó đã được tổ chức và tập dượt và biểu diễn múa ba lê. Trong cuộc sống hàng ngày đã có một thuật ngữ "vũ đạo", có nghĩa là "nghệ thuật múa." Ballet đã nhanh chóng trở thành một hình thức phổ biến của nghệ thuật, càng nhảy múa đó là luôn luôn đi kèm với âm nhạc, chủ yếu là cổ điển. Nhà hát khán giả đã chia thành hai phe những người yêu kịch hoặc opera biểu diễn và thích để xem biểu diễn múa trên sân khấu kèm theo âm nhạc. thuật chiếu phim Các hình thức phổ biến nhất và rộng rãi của nghệ thuật là rạp chiếu phim. Cuối cùng nửa thế kỷ nó sẽ bấm TV, nhưng trong rạp chiếu phim, hàng triệu người đi trên như trước đây. Có gì chiếm một nhu cầu cao như vậy cho rạp chiếu phim? Đầu tiên của tất cả các tính linh hoạt của loại hình nghệ thuật này. Bất kỳ tác phẩm văn học có thể bộ phim, và nó là trong việc đọc mới sẽ được thậm chí thú vị hơn. Ballet nghệ thuật, sân khấu biểu diễn, những câu chuyện khoa học phổ biến - tất cả điều này bạn cũng có thể hiển thị các moviegoer. Có một ngành công nghiệp toàn bộ phim, mà là dựa trên một studio phim về tầm quan trọng đầu tiên, chẳng hạn như Metro-Goldwyn-Mayer, 20th Century Fox, Paramount Pictures, và một số người khác. Tất cả các công ty lớn để sản xuất phim ở Hollywood, một khu vực đặc biệt của thành phố Mỹ Los Angeles. Hàng trăm hãng phim nhỏ rải rác khắp thế giới. "Giấc mơ Nhà máy" - cái gọi là rạp chiếu phim trên thế giới, và nó là một mô tả rất chính xác.
Nghệ thuật luôn đi lên từ cái nhìn chân chính. Đúng như thế, nói đến nghệ thuật ta không thể không nhắc đến cuộc sống vì hai thứ ấy luôn gắn liền với nhau. Hai nhà văn Nguyễn Huy Tưởng và Nguyễn Minh Châu tuy viết hai tác phẩm ở hai giai đoạn khác nhau nhưng họ cùng hướng đến quan niệm về nghệ thuật. Quan niệm đó được thể hiện qua hình tượng hai nhân vật Phùng trong Chiếc thuyền ngoài xa và Vũ Như Tô trong Vĩnh biệt Cửu Trùng Đài. Hai nhà văn đã xây dựng lên hai nhân vật có nhiều nét tương đồng một cách trùng hợp và tài tình. Cũng nhờ như thế mà hạt ngọc ẩn giấu trong bề sâu tâm hồn con người đều được họ tìm thấy và nâng tầm giá trị. Đầu tiên là Nguyễn Minh Châu, ông được xem là một trong những nhà văn tiên phong trong công cuộc đổi mới văn học, văn của ông giản dị mà sâu sắc, thấm thía nhiều dư vị về cuộc đời, thấm đẫm nghệ thuật, cái mà ông luôn xem là bắt nguồn từ hiện thực cuộc sống. Cũng nhờ như thế mà nhân vật Phùng đã ra đời qua chính ngòi bút của ông. Phùng là một nhiếp ảnh gia, theo lời đề nghị của trưởng phòng, ông phải chụp một bức ảnh để đăng cho bộ lịch cuối năm, sau nhiều ngày lao lực tìm kiếm, anh bắt gặp một hình ảnh chiếc thuyền đang từ từ ghé vào bờ trong một buổi sáng sương mù trắng như sữa có pha đôi chút màu hồng do ánh mặt trời chiếu vào. Quá thăng hoa trong cảm xúc khi khám phá ra được một bức tranh mực tàu của một danh họa thời cổ, anh nhanh chóng bấm máy liên thanh và có những bức ảnh ăn ý không dễ gì có được trong một đời làm nghệ thuật. Chứng kiến buổi làm việc giữa Đẩu, một người đồng đội cũ nay là chánh án toà án huyện, với người phụ nữ khốn khổ kia, Phùng mới vỡ lẽ ra rằng, người phụ nữ phải cam chịu một bề, không chống trả những trận đòn của chồng và không chịu giải phóng là vì tình yêu vô bờ bến đối với những đứa con. Phùng căy đắng nhận ra rằng, đằng sau cảnh đẹp như mơ kia là bao ngang trái, éo le của đời thường mà anh chưa hiểu hết. Trưởng phòng rất hài lòng về tấm ảnh. Mãi về sau, nó vẫn được treo ở nhiều nơi, nhất và những gia đình sành nghệ thuật. Nhưng mỗi khi nhìn kỹ bức ảnh, cảm xúc của anh luôn lẫn lộn trào dâng. Tình huống được tạo nên từ ngòi bút của ông là sự tương phản giữa nghệ thuật và cuộc sống, nghệ thuật thì ở ngoài xa còn cuộc đời thì lại thật gần, nghệ thuật thì đẹp nhưng cuộc đời sao đầy rẫy bao ngang trái. Ông cho người đọc thấy được cái nhìn đa diện, nhiều chiều về cuộc sống, chánh án Đẩu và nghệ sĩ Phùng đã hiểu ra nhiều điều về con người, về cuộc sống khi chứng kiến câu chuyện và tiếp xúc với người đàn bà hàng chài, từ đó ông gợi mở những vấn đề mới vô cùng triết lý cho sáng tạo và nghệ thuật. Tiếp đến là Nguyễn Huy Tưởng, nhà văn có thiên hướng khai thác đề tài lịch sử, ông có rất nhiều đóng góp nổi bật ở thể loại tiểu thuyết và kịch, một trong những vở kịch để lại ấn tượng sâu sắc nhất cho người đọc là Vĩnh biệt Cửu Trùng Đài mà thông qua nhân vật Vũ Như Tô ta càng thấy được mối quan hệ mật thiết giữa nghệ thuật và cuộc sống. Vũ Như Tô được biết đến qua tác phẩm của ông là một kiến trúc sư thiên tài và đam mê nghệ thuật, bị hôn quân Lê Tương Dực bắt xây dựng Cửu Trùng Đài để làm nơi hưởng lạc, vui chơi với các cung nữ. Nhưng ông là một nghệ sĩ có nhân cách và có lý tưởng nghệ thuật hết sức cao đẹp, không phải là người ham sống sợ chết hay chỉ vì chút công danh mà phải bán thân mình cho nghệ thuật. Lúc đầu, ông nhất định thà chết chứ không xây dựng Cửu Trùng Đài cho tên vua bạo ngược, nhưng khi nhận ra giá trị nghệ thuật để lại cho đời thì ông lại quên mất một thực tế là dân chúng đang đói khổ. Cửu Trùng Đài càng xây cao bao nhiêu thì mồ hôi, nước mắt và cả máu xương của nhân dân ngày càng tăng lên bấy nhiêu. Vũ Như Tô càng quyết tâm xây dựng Cửu Trùng Đài thì các mâu thuẫn ngày càng theo đó mà khó giải quyết và Đan Thiềm càng khuyến khích Vũ Như Tô xây Cửu Trùng Đài thì xung đột giữa người nông dân và con người nghệ thuật ngày càng tăng cao. Có thể nói đó là một khát vọng hết sức chân chính nhưng nó được đặt không đúng chỗ , không kịp thời, không tính đến giá trị cuộc sống thì nghiễm nhiên chính nó sẽ tự trở thành tai họa. Trong việc xây dựng Cửu Trùng Đài, Vũ Như Tô vừa là phạm nhân và cũng vừa là nạn nhân. Diễn biến mâu thuẫn trong con người Vũ Như Tô và Đan Thiềm mặc dù được giải quyết nhưng không được thõa đáng. Vũ Như Tô bị giết mặc dù trong thâm tâm ông không hề có ý định hại dân, khi chết ông vẫn chưa nhận ra được sai lầm của mình. Qua tấn bi kịch của Vũ Như Tô, tác giả đã đặt ra những vấn đề sâu sắc và có ý nghĩa muôn thuở về mối quan hệ giữa nghệ thuật với cuộc sống, giữa lý tưởng nghệ thuật cao siêu thuần túy của muôn đời với lợi ích thiết thực và trực tiếp của nhân dân. Cả hai tác phẩm này đều xây dựng lên một nhân vật hết lòng đam mê nghệ thuật nhưng chỉ vì chưa thấy rõ sự đối lập mà dẫn đến những kết cục đáng buồn. Nghệ sĩ Phùng đã thấy được mặt trái của sự việc và đã kịp thời sửa sai nhưng Vũ Như Tô phải lấy cả cái giá của nghệ thuật để đổi bằng chính mạng sống của mình. Tuy được viết vào hai bối cảnh xã hội khác nhau, văn hóa mà đối tượng tồn tại khác nhau và phong cách của hai nhà văn cũng hoàn toàn khác nhau, nhưng họ đều có một điểm chung đã lật ra lá bài của nghệ thuật. Nghệ thuật phải gắn liền với cuộc sống, phục vụ cuộc sống, nếu nghệ thuật xa rời cuộc sống, xa rời quần chúng thì chỉ đem lại bi kịch thảm khốc như của Vũ Như Tô hay cái nhìn phiến diện về cuộc sống của nghệ sĩ Phùng. Tuy rằng nghệ thuật là cái đẹp của cuộc sống nhưng không phải lúc nào nó cũng đẹp. Đằng sau của tấm huy chương rạng rỡ luôn gồ gề và nhiều khuyết điểm. Ngoài ra, nghệ thuật chân chính là nghệ thuật vì cuộc sống, phục vụ cho cuộc sống, nghệ thuật xa rời cuộc sống chỉ là nghệ thuật suông, không xứng đáng là nghệ thuật chân chính, đều đó đòi hỏi người nghệ sĩ phải biết tìm tòi, khám phá cuộc sống, hiểu nó trên nhiều phương diện. Nghệ sĩ chân chính cũng giống như nghệ thuật chân chính và nghệ thuật luôn phải vì nhân sinh không chỉ bó hẹp nghệ thuật vì nghệ thuật. Như Tố Hữu đã từng tâm sự Nhân dân là bể Văn nghệ là thuyền Thuyền xô dóng dậy Sóng đẩy thuyền lên Cả hai nhà văn đã cho ta nhận thức được cái đẹp của nghệ thuật như thế nào, con đường tìm kiếm, đi đến và chinh phục nghệ thuật sẽ ra sao. Tuy không đem lại kết cục như mong đợi nhưng hai nhà văn dường như đã bộc lộ hết vẻ tài tình qua những lời văn của mình. Ngôn ngữ điêu luyện, có tính tổng hợp cao, dùng ngôn từ và hành động của nhân vật để khắc họa tính cách, đó chính là cái tài mà không dễ ai có được. Và cũng nhờ nghệ thuật chân chính mà cái tài đó càng thêm sâu sắc hơn, thấm đẫm với chúng ta hơn. Nguồn Thầy Nhật
nghệ thuật so sánh