Đọc truyện Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi - Chương 1114: Giống nhau như đúc online, liên tục cập nhật tập mới. Chương 1633: Cô vợ tổng giám đốc xinh đẹp của tôi; Chương 1634: Sớm đã định trước; Chương 1635: Ngươi rốt cuộc muốn nói cái gì?
Giới Thiệu Truyện Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi Lâm Nhược Khê - Chủ tịch kiêm tổng giám đốc của một công ty đa phương diện thời trang và mỹ phẩm - cô gái sắc nước hương trời, một mỹ nữ xinh đẹp lãnh ngạo, bề ngoài hiền lành nhưng lại có một sự quyết đoán lạnh lùng.
Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi SSTruyen Ngày 08/28/2022. Khỏe Đẹp. Ở thành phố Trung Hải này, Trần Đức Hải cũng được coi là nhân vật số một. Năm đó một thân một mình lẻ loi đến Trung Hải làm thuê, cơ duyên thế nào lại được một tên đàn anh xã hội đen
Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi. Tác giả: Mai Can Thái Thiếu Bính. Thể loại: Tiên Hiệp. Upload bìa: Minh Khoa. Số chương: 1659. Phí download: 30 gạo. Nhóm đọc/download: 0 / 1. Số lần đọc/download: 38218 / 891. Cập nhật: 2015-11-17 20:39:59 +0700.
» Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi - Quyển 2. Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi - Quyển 2 nếu như ông ấy thắng tôi, tôi sẽ lấy cô làm vợ, nếu như đánh không được, vậy thì coi như chưa có việc gì xảy ra. Ai ngờ vừa nói như vậy, Lạc Tiếu lập
Dịch Vụ Hỗ Trợ Vay Tiền Nhanh 1s. Truyện Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi của Mai Can Thái Thiếu Bính kể về câu chuyện của một anh chàng tốt nghiệp thạc sỹ chuyên ngành quản lý marketting đại học Harvard, tinh thông tiếng Anh, tiếng Pháp, tiếng Ý, tiếng Tây Ban Nha, tiếng Đức, tiếng Nhật thậm chí cả tiếng Việt Nam và Thái Lan…. Nhưng một điều trớ treo thay, anh lại đi bán thịt dê xiêng trên vỉa vật nữ chính là một cô gái rất nổi bật, cô là tổng giám đốc của Công ty Quốc Tế Ngọc Lôi – một trong những công ty hàng đầu thế giới. Ngoại hình xinh đẹp, rất tài trêu số phận đã đẩy đưa khiến hai người trở thành vợ chồng chỉ sau một đêm có những phút giây điên cuồng bên nhau! Và từ đó, câu chuyện của chúng ta bắt đầu…Liệu khoảng cách giữa họ qua lớn có thể đến được với nhau? Còn những gì xung quanh chàng trai luôn sống trong trả thù chém giết, mang gánh nặng của một vị Minh Vương? Xem thêm
Phần 254 Sau sự kiện ở phòng tập thể hình, suốt cả cuối tuần Lâm Nhược Khê không nói câu nào với Dương Thần, Dương Thần nhìn người phụ nữ như cái tủ lạnh, không khỏi cảm thán, con đường “rã đông” phải đi còn rất dài. Ít nhất, trong mắt Lâm Nhược Khê mình bị xem là lưu manh, tuy rằng về lý thuyết thì mình không phải lưu manh, nhưng với những chuyện nam nữ, người ta nghĩ như vậy, hắn cũng chẳng có cách nào khác. Thứ hai đi làm, Dương Thần theo thường lệ mua điểm tâm lấy lòng các chị em trong ban Quan hệ xã hội xong, cùng đám Triệu Hồng Yến nói chuyện phiếm một lát rồi thấy thời gian sắp đến, liền chạy sang tòa nhà đối diện với tổng bộ của Ngọc Lôi. Sau khi đi thang máy thẳng đến tầng 50, hắn đi ra thang máy, trước mặt là hàng chữ rõ ràng, bắt mắt “Công ty giải trí văn hóa Ngọc Lôi”. Trước sân khấu là hai cô gái trẻ tuổi xinh đẹp đang ngồi, thoạt nhìn khoảng 23, 24 tuổi, chẳng khác gì sinh viên cả. Giám đốc Dương, anh đến rồi. Vương Khiết mặc trang phục công sở màu lam mỉm cười, đã đứng ở cổng chính chờ hắn, Triệu Đằng ở bên cạnh cô cũng gật đầu chào. Dương Thần không ngờ hai trợ thủ này của mình lại coi trọng mình như vậy, sáng sớm đã đứng ở cửa công ty đợi mình, may mà chính mình không đến trễ, tính toán đủ thời gian đến đây, không thì thật có lỗi với hai người đồng nghiệp này quá. Nhìn thấy hai người cấp dưới tôn trọng mình, Dương Thần theo bản năng cũng hạ quyết tâm, đừng nói là tận tâm tận lực, cúc cung tận tụy, những gì nên làm thì bản thân nên làm nghiêm chỉnh, ít nhất cũng không để cản trở tiền đồ của hai người đồng chí tốt này được. Ăn sáng chưa? Dương Thần cười hỏi. Vương Khiết và Triệu Đằng sửng sốt, không ngờ Dương Thần lại đi lên đây để hỏi một câu như vậy, hơn nữa lại tươi cười, không hề có chút kiêu căng kiểu thủ trưởng. Theo bọn họ, Dương Thần trẻ tuổi đã ở vị trí cao, lại có thể bình thản đến vậy, thật sự không đơn giản, kết quả là Dương Thần vô ý lại làm bọn họ xem trọng hơn. Hai người gật gật đầu, Triệu Đằng cười làm động tác mời Giám đốc Dương, tôi dẫn anh di xem văn phòng của anh, tuần trước anh bận không tới được, tôi sẽ giới thiệu lại một chút các phòng ban của chúng ta. Dương Thần tuy không có hứng thú nhưng vẫn lên tiếng đồng ý, đi theo Triệu Đằng và Vương Khiết, đi kiểm tra một vòng công ty. Bởi vì là công ty giải trí văn hóa, nên trừ nhân viên hành chính ra, còn có không ít người trong ngành giải trí, tất nhiên còn có cả phòng huấn luyện và phòng làm việc của các nghệ sỹ. Vì vậy, Ngọc Lôi mua lại mười tầng tòa nhà Tả Tự, kỳ thực là cần thiết. Dương Thần đi theo hai người Triệu Đằng, Vương Khiết chạy đủ bảy tầng, mới đến tầng quản lý cao cấp của mình, đi vào sảnh làm việc đẹp đẽ, sạch sẽ, không ít nhân viên đang bận rộn đều tò mò nhìn về phía Dương Thần. Tất cả mọi người đều buồn bực, không biết người đi cùng hai giám đốc trẻ tuổi là ai, lúc Dương Thần đi vào văn phòng giám đốc của hắn, mọi người gần như rớt mắt xuống. Cái gã trẻ tuổi nhìn bộ dạng bình thản, thậm chí nhìn không có đầu óc, đang cười tủm tỉm này, không ngờ lại lại người lãnh đạo công ty, là vị giám đốc vẫn chưa lộ diện. Phòng làm việc của Dương Thần tuy so với phòng chủ tịch của Lâm Nhược Khê bé hơn, nhưng cũng đã rộng một trăm mét vuông, ngoài cửa sổ lớn dài sát đất chính là phong cảnh đô thị Trung Hải phồn hoa, đối diện là tòa nhà Ngọc Lôi. Bốn phía văn phòng đều là bồn hoa màu lục có người chăm sóc tỉ mỉ, bàn làm việc bằng gỗ lim và ghế xoay da thật, còn có cả mấy chiếc ghế sô pha da màu đen. Chiếc máy tính Apple đã bật sẵn, màn hình có logo của công ty Ngọc Lôi, phía dưới là dòng chữ “công ty giải trí văn hóa”. Dương Thần rất vừa lòng, đột nhiên cảm thấy làm giám đốc cũng không tồi, ít nhất là cái văn phòng này nhìn rất thoải mái. Bố trí không tồi, tôi thích lắm. Dương Thần nói với 2 người Vương Khiết, Triệu Đằng. Giám đốc thích là tốt rồi, nếu thiếu cái gì, bất cứ lúc nào cũng có thể gọi cho phòng thư ký. Triệu Đằng nói Đúng rồi, giám đốc có cần thư ký hay trợ lý không? Hiện tại nhân viên hành chính cơ bản đã đủ, nhưng số trợ lý thì vẫn đang tuyển, nếu cần tôi có thể giúp giám đốc lựa chọn một người, hoặc anh có thể tự mình chọn lựa. Thư ký? Trợ lý? Trong đầu Dương Thần hiện lên một câu không có việc thì làm thư ký, có việc thì thư ký làm… Nghĩ vậy, Dương Thần cũng có chút ham muốn, đáng tiếc hiện tại những người phụ nữ có thể giúp mình, Lưu Minh Ngọc là trưởng ban Quan hệ xã hội, Sắc Vi là đại tỷ xã hội đen, bản thân họ cũng có vô số việc, không làm thêm gì được…Đường Uyển đã lâu không gặp còn có thể, tuy rằng chưa nhờ, nhưng người ta có nhiều sản nghiệp như vậy, sao có thể làm thư ký cho mình? Thích hợp nhất chính là cô bé An Tâm kia, tố chất văn hóa rất tốt, dù là “làm việc” hay “bị làm” đều rất có trình độ, đáng tiếc cô còn trên máy bay chơi bịt mắt bắt dê. Tuy rằng rất muốn đi xem có mỹ nữ nào thích hợp làm thư ký cho mình không, nhưng Dương Thần vẫn là buông tha, chính mình vô ý trêu chọc bao nhiêu người phụ nữ, giờ lại đi tìm thêm người nữa thì không tốt. Thôi vậy, tôi cũng là người lười biếng, ngày thường mọi người đừng hy vọng quá nhiều vào tôi, các công tác thông thường, hai người sẽ phải vất vả chia sẻ, tôi tin tưởng thực lực của hai người. Có chuyện khó quyết đoán và cần thương lượng với tôi thì cứ nói. Dương Thần nói. Triệu Đằng và Vương Khiết nhìn nhau, hơi bất đắc dĩ nhưng vẫn đồng ý. Dương Thần nhìn nhìn bàn làm việc, có một tập văn kiện, hỏi Đó là cái gì vậy? Triệu Đằng lập tức giải thích Giám đốc, tuy công ty chúng ta còn đang chiêu mộ nghệ sỹ và người đại diện, nhưng không thể chờ chiêu mộ đủ rồi mới làm việc, cho nên chúng ta sắp tới dự định làm hai dự án, đó là dự án chúng tôi định đầu tư khởi đầu, dù sao dự án đầu tư chính thức đầu tiên sau khi thành lập công ty, cho nên hy vọng giám đốc có thể trực tiếp tham dự. Dương Thần có chút đau đầu, nhưng nhìn thấy hai người trợ thủ chuyên nghiệp như thế, đành giả vờ ngồi xuống, giả vờ giả vịt lấy đống văn kiện, tùy tiện lật ra xem. Triệu Đằng và Vương Khiết ngồi xuống ghế đối diện cho khách, lẳng lặng ngồi chờ Dương Thần lên tiếng. Dương Thần xem khá nhanh, dù có vài từ chuyên ngành không hiểu, nhưng cũng không bị ảnh hưởng nhiều lắm. Đợi xem gần hết bản thảo, Dương Thần nhíu mày hỏi Dự án đầu tư lần này, dù là về điện ảnh, phim truyền hình, trình diễn thương mại hay tiết mục thời trang, trước mắt công ty chúng ta đều phải cần đến rất nhiều nhân lực bên ngoài tham dự mới có thể hoàn thành. Đúng vậy, giám đốc, thật ra làm điện ảnh có thể bỏ ra vốn chế tác thấp, có những bộ phim vốn chế tác chỉ hai, ba triệu, cũng có được không ít tiền lời. Tôi cảm thấy chúng ta có thể kiếm vài kịch bản tốt, mời đến hai ba diễn viên điện ảnh nổi tiếng, khống chế vốn không quá mười triệu, những bộ phim như vậy quay xong chắc chắn sẽ đạt được phần trăm lợi nhuận rất cao. Vương Khiết đề nghị. Dương Thần cười nói Tôi hỏi hai người một việc. Vâng? Mời giám đốc cứ hỏi. Vương Khiết ngạc nhiên. Tập đoàn Ngọc Lôi của chúng ta quy mô tổng cộng có bao nhiêu công ty? Dương Thần hỏi. Vương Khiết không rõ, nhưng vẫn trả lời Không tính vốn lưu động, tổng tài sản là gần ba mươi tỷ. Vậy tập đoàn Ngọc Lôi chúng ta là một doanh nghiệp có vị trí thế nào trong nước? Đương nhiên là đứng đầu trong giới doanh nghiệp, đợi hai năm nữa đầu tư đầy đủ, chắc chắn sẽ là một trong những công ty hàng đầu thế giới về thời trang. Vương Khiết tự hào nói. Dương Thần gật gật đầu Vậy, một công ty giải trí như chúng ta, là một công ty thương hiệu Ngọc Lôi, nếu lần đầu tiên đầu tư, bước một bước lớn ban đầu, lại chỉ là một bộ phim mà vốn ít hoặc vừa, tất nhiên tôi đang nói là vốn nhỏ và vừa trong giới chúng ta, vậy thì những người ngoài sẽ có cái nhìn thế nào với chúng ta? Vương Khiết và Triệu Đằng nhíu mày suy nghĩ nói Giám đốc, ý anh là… Đúng vậy, có hai khả năng lớn nhất, thứ nhất, chúng ta không quyết tâm, không tin tưởng, không đủ năng lực lãnh đạo, các nhân viên và người ngoài giới sẽ thất vọng, ban giám đốc Ngọc Lôi… ừ, tuy rằng 90% cổ phần Ngọc Lôi ở trong tay tổng giám đốc Lâm, nhưng tổng giám đốc Lâm sẽ là người thứ hai thất vọng, những người trong nghề và giới doanh nghiệp sẽ cho là chúng ta chỉ biết làm ăn nhỏ, không thể hợp tác lâu dài với chúng ta. Triệu Đằng đồng ý nói Giám đốc nói phải, nếu là dự án đầu tiên, chắc chắn phải làm cho đến bên Châu Âu, Châu Mỹ cũng phải đánh giá tốt, nhưng phòng vé cũng rất ra vẻ ta đây, một phần lớn vì các tác phẩm lớn của họ vốn đầu tư quá lớn, khi lấy lại vốn từ người xem, có thể là không đủ lợi nhuận, nhưng cũng sẽ không thua thiệt, quan trọng là danh thế của công ty sẽ tăng lên, cổ vũ được toàn thể nhân viên. Nhưng… công ty chúng ta đang giai đoạn khởi đầu, tuy rằng vốn tài chính được tổng giám đốc Lâm cung cấp đủ, nhưng nếu dự án đầu tư quá trăm triệu, có thể sẽ tạo nên khó khăn về tài chính, điều đó sẽ không tốt cho hoạt động của công ty, dù sao chúng ta cũng phải ký hợp đồng với nhiều nghệ sỹ và các đội nhóm nổi tiếng. Vương Khiết là giám đốc thị trường, có chút lo lắng. Triệu Đằng cũng nói Đúng vậy, giám đốc Dương, chưa nói đến chúng ta đầu tư cái gì, nếu muốn mời các đội nhóm và minh tinh tham dự thì chi phí ký hợp đồng cũng không ít. Dương Thần hiểu được, gật đầu nói Điểm đó hai người không cần lo lắng, tôi có thể mượn đến một mối quan hệ tốt, tiến hành hợp tác đầu tư, nếu làm tốt, về sau có thể hợp tác lâu dài. Vương Khiết và Triệu Đằng sửng sốt, không ngờ Dương Thần đã có đối tượng hợp tác.
Một anh chàng tốt nghiệp thạc sỹ chuyên ngành quản lý marketing đại học Harvard, tinh thông tiếng Anh, tiếng Pháp, tiếng Ý, tiếng Tây Ban Nha, tiếng Đức, tiếng Nhật thậm chí cả tiếng Việt Nam và Thái Lan…. đánh nhau, giết người là thành thạo nhất! Nói đến công nghệ cao cũng biết một chút, làm máy bay chiến đấu, xe tank, chơi súng ống… cũng coi như là kha khá. Nhưng lại là một anh chàng bán thịt dê xiên nướng trên vỉa hè. Một cô nàng là tổng giám đốc của Công ty Quốc Tế Ngọc Lôi – một trong những công ty hàng đầu thế giới về lĩnh vực mỹ phẩm và thời trang. Xinh đẹp nhất nhì Trung Hải và lạnh lùng băng giá cũng nhất nhì Trung Hải. Nhưng tuổi đời chưa quá 20. Số phận đã khiến hai người trở thành vợ chồng chỉ sau một đêm có những phút giây điên cuồng bên nhau! Và từ đó, câu chuyện của chúng ta bắt đầu… Hoa Hạ, vào những năm mà kinh tế xã hội đang phát triển ầm ầm, các công nghệ hiện đại không ngừng được cải tiến, thì ở đâu đó trong xã hội vẫn tồn tại những thế lực kỳ bí, những phe phái hắc ám và những tổ chức xã hội đen xuyên quốc gia. Một chàng trai mang trong mình chiếc nhẫn Minh Vương trong truyền thuyết, có thể khơi dậy sức mạnh của 12 vị thần vĩ đại trong truyền thuyết núi Olympus – nơi hội tụ của những sức mạnh tối cao nhất như thần Ares Thần chiến tranh, thần Venus Thần tình yêu, thần Apollo Thần mặt trời , thần Artermis Thần săn bắn, thần Poseidon Thần Biển xuất hiện… Trở về nước sau nhiều năm bôn ba nơi xứ người với ý định sống một cuộc sống phóng đãng qua ngày bằng việc bán thịt dê xiên nướng… nhưng số phận đẩy đưa Dương Thần gặp và kết hôn với Lâm Nhược Khê, để rồi từ đây bức màn bí mật về con người thật của hắn dần dần được hé mở qua các pha đánh đấm li kỳ, các màn “biểu diễn” ngoạn mục cùng với các…. cảnh nóng bỏng rát bên các mĩ nữ không biết từ đâu kéo đến vây quanh cuộc sống của Dương Thần Vụ này e đoán là có cơ số người khoái, hí hí… Tất cả tất cả những điều trên đều có trong “Cô vợ tổng giám đốc xinh đẹp của tôi”, tác giả Mai Can Thái Thiêu Bính – một tác phẩm kết hợp những tình tiết li kỳ hồi hộp nhưng không kém phần nóng bỏng hấp dẫn, một tác phẩm tình cảm đô thị xen lẫn huyền bí quan trường, một tác phẩm hứa hẹn sẽ mang đến sự thú vị cho tất cả những ai theo dõi..Nguồn Friendship
Sau khi đi vào quán rượu nhỏ, Dương Thần hiểu hắn đã tìm đến đúng trong quán rượu chỉ có một ánh đèn mờ mờ, trong góc đang có một đôi kề vai ấp má, quấn chặt lấy nhau, cất lên những tràng cười dâm dục, kích Thần vừa bước được mấy bước thì một cô gái đẹp như tranh vẽ, phía dưới mặc một chiếc váy màu đen ngắn tiến lại, tay cầm chén rượu nghiêng ngả bước đi. - Anh chàng đẹp trai, mời tôi uống một chén chứ?Âm thanh của cô rất ngọt, đủ để làm tan chảy người đối vì lâu rồi chưa uống rượu nên người Dương Thần bắt đầu nóng lên, liền kéo lấy tay của cô gái, cô gái cười khanh khách phóng đãng- Ôi anh chàng bảnh bao đáng ghét, vừa thấy đã kéo tay người ta rồi, tôi mà có làm sao thì anh phải bồi thường đấy…Miệng vừa nói, tay cô đã bá lấy cổ của Dương Thần cười nhếch miệng, vậy là cô gái này ít nhiều cũng có hứng thú với mình, nhẹ nhàng và khéo léo, Dương Thần đẩy cô gái ra- Tôi không có hứng thú với mấy mụ heo cái say rượu nổi hứng làm như đầu óc còn chút tỉnh táo, người phụ nữ nghe thấy bị nói là “heo cái” liền nổi xung, hung hăng quăng chén rượu xuống đất- Tên tiểu tử thối, chán sống rồi sao?Nói xong nổi giận đùng đùng đi đến một góc cả đám người ngồi đó uống Thần đột nhiên có chút khoái cảm ác ý, lâu lắm rồi hắn không đến những nơi này và giao thiệp với những con người này, hôm nay mượn men rượu, phải xả một chút mới đến chỗ có mấy ly Vodka, Dương Thần uống một hơi cạn sạch, một luồng khí nóng bỏng bắt đầu bốc lên trong cơ thể Dương Thần, ánh mắt hắn trở nên hưng phấn khác gái xinh đẹp kia cũng không hề hay biết, đang tiếp 7,8 người đàn ông bên này. Dương Thần vừa uống xong ly rượu liền tiến phụ nữ liền ôm lấy cánh tay của một tên đầu trọc Đại Hán nhìn dữ tợn, chỉ vào Dương Thần kêu to- Tên này khi nãy đã chửi tôi, giúp tôi đánh chết hắn Hán thấy thân thể Dương Thần có vẻ mảnh khảnh liền tỏ vẻ khinh thường, khoát tay ra hiệu cho hai tên tay sai tiến đến giáo huấn Dương tên hung hăng tiến đến, cũng chẳng đợi Dương Thần lên tiếng, liền tung nắm đấm Thần chẳng thèm để ý, thần sắc bình tĩnh lạ thường, khi hai bàn tay vừa giơ lên, hắn đã giơ hai ngón tay lên chạm nhẹ vào Ối!Hai tên tay sai của Đại Hán cùng kêu lên thản thiết, ngã nhào ra mặt đất, ôm lấy cánh tay không ngừng lăn tượng này phát sinh ở quán rượu nhỏ này có vẻ kì dị, tuy là ở đây thường xuyên xảy ra đánh lộn, nhưng cho tới giờ chưa ai thấy nhóm của tên trọc đầu kinh ngạc như vậy, rất nhiều người tò mò hướng về phía Dương đầu trọc gặp sự việc bất ngờ, không khỏi nhíu mày, nghi ngờ nhìn ánh mắt thản nhiên của Dương Thần, rồi ngồi xuống giơ một cánh tay của thuộc hạ lên xem xét. Không xem thì thôi, sau khi xem mồ hôi của hắn ta bỗng toát ra như tắm..Mấy tên tay sai phía sau thấy anh em mình bị đánh, bắt đầu chửi bới loạn lên, nhưng chưa kịp động thủ đã bị tên đầu trọc giơ tay ra cản giải thích, tên đầu trọc đứng lên cung kính nói với Dương Thần- Đại ca, anh đại lượng, lần này huynh đệ tôi đắc tội với anh, sau này có gì cần chỉ cần anh nói một tiếng, chúng tôi sẽ hết lòng phục vụ. Sau này chúng ta còn gặp lại xong, tên đầu trọc kéo đám đồ đệ đang chẳng hiểu gì, lôi cả hai tên đang kêu gào ầm ĩ ra khỏi quán phụ nữ kia không thể tin nổi, liền đi khỏi quán rượu, vẫn không ngừng chửi rủa, làm sao để cô hết giận đầu trọc trừng mắt nhìn người phụ nữ, rồi lại quay sang bọn đệ tử nói- Người ta chỉ giơ tay ra đã khiến hai cánh tay của lão Ngũ lão Lục bị gãy, các ngươi nghĩ các ngươi có thể đánh thắng được hắn sao?Mấy người lập tức xìu xuống, vừa rồi hai ngón tay nhẹ nhàng như không, nhưng lại có uy lực vô cùng lớn. Thật ra là cao thủ phương nào? Mấy người bắt đầu quay sang nịnh bợ tên đầu trọc, nói cái gì đại ca nói phải là đầu trọc cũng ko để ý tới mấy tên a dua nịnh hót, mà gã nhìn vào phía quán rượu, cũng chẳng biết là nghĩ cái lúc đó Dương Thần ở trong quán rượu vẫn tỏ vẻ như chả có chuyện gì, từ trong góc đi ra, vừa đi vừa tính toán xem đi đâu “ tìm mồi”.Bởi vì vừa rồi Dương Thần đánh gục tay sai của tên đầu trọc nên đám người xung quanh cả trai lẫn gái đều sợ sệt nhìn hắn, có mấy cô em nhìn về phía Dương Thần câu kéo, nhưng không thấy hắn nhìn lại nên cũng thôi không dám đi ra Dương Thần ngồi xuống ghế thì chợt phát hiện phía góc xa có một cô gái trẻ ngồi nhìn thoáng qua thôi mà ánh mắt Dương Thần đã nóng cháy lên..Dưới ánh đèn mờ ảo, mái tóc đen buông xuống tận thảm, một thân hình màu trắng được chiếc váy bao trọn đường cong, giống như ngọn sóng dịu tới gần Dương Thần cảm nhận được một mùi hương thoang thoảng tỏa ra từ cơ thể hình như cũng đã say, giơ bàn tay nõn nà ra cầm lấy ly rượu, thân thể gục xuống bên sô pha, cơ thể hiện rõ từng đường cong tuyệt Thần đi đến trước mặt, nâng tay của cô lên, gạt mấy sợi tóc lòa xòa ra thì thấy một cơ thể nồng nặc mùi rượu, và một gương mặt đỏ Thần kinh ngạc, sắc đẹp của người phụ nữ này còn đẹp hơn Sắc Vi mấy lần, cho dù gương mặt kia đang say rượu nên có chút nhợt nhạt, nhưng vẫn không bị mất đi vẻ kiều diễm vô cùng. Đối diện với cô gái này bất kì người đàn ông nào cũng sẽ bị quyến nhiên với tư thế này của cô khiến Dương Thần cảm thấy bực bội, một người như vậy mà đến đây làm gái sao? Mà nếu không phải là gái tiếp rượu, sao lại cùng đám đàn ông uống say như chết thế này, hơn nữa vẻ mặt còn nóng bừng gái dường như đã say đến chẳng còn biết gì, chẳng chờ Dương Thần kịp nói gì, cô ôm lấy cổ Dương Thần, giơ đôi môi mọng đỏ bởi vì không còn tỉnh táo nữa, nên đôi môi của cô chỉ chạm được vào má của Dương Thần, rồi lại trượt Thần bị đôi môi mềm mại kích thích khiến cả người nóng ran. Thấy thiếu nữ xinh đẹp ở trước mặt, thân hình lại đẹp đến mê người, liền tính toán sẽ cùng với cô một đêm, còn nghĩ nhiều thế làm gì? Dùng sức ôm lấy cô vào lòng, thân thể cô mềm oặt ra, hắn hung hăng hôn lên đôi môi đỏ mọng. - Ối…Cô gái rên khẽ một tiếng, như thể trách Dương Thần lỗ mãng, nhưng rồi cũng hưng phấn đáp lại…
Hoàn cảnh thay đổi làm mọi người đều kinh ngạc, người đàn ông này muốn gì?Triệu Hồng Yến cảm thấy mông mình bị một bàn tay nóng như lửa chụp lấy. Còn ngênh ngang vuốt vài cái, bóp nhẹ, khiến Triệu Hồng Yến xấu hổ muốn chết. Đồng thời khiến hai chân cô nhũn ra, không có sức phản ứng nhân Quốc Tế Ngọc Lôi đứng đầy xung quanh. Đối diện là chồng và em chồng, người đàn ông này lại cố tình dùng tay sờ mông cô. Trong khi giãy chết cô căn bản không có lực giãy Hồng Yến cảm thấy tim nhảy ra khỏi lồng ngực, so với chạy như bay còn hơn. Cô sợ mọi người xung quanh thấy sự lạ của cô có vài phần chờ đợi, có vài phần hưởng thụ…Đang thử sức chịu đựng tâm lý của mình, thường thường có thể nhìn đến sự chân thật nhất của mình. Lúc này Triệu Hồng Yến phát hiện, cô thật sự không gạt bỏ Dương Thần có hành động hơi quá một chút. Bởi vì phía dưới của cô đã bắt đầu ươn ướt, cảm giác tràn đầy…Chẳng lẽ cô thật sự là người lẳng lơ?Đây là vấn đề về đạo đức. Triệu Hồng Yến quên mất hoàn cảnh xấu hổ trước mặt, rơi vào đấu tranh tư Huy nhìn thấy người phụ nữ mà ngày đêm mình mong nhớ đang bị Dương Thần ôm vào ngực, còn sờ mông. Tức giận, nói với anh trai bên cạnh- Anh, hắn làm như vậy căn bản là khinh thường anh, khinh thường anh chính là khinh thường nhà họ Dư chúng ta, chúng ta không thể nhẫn Quang vừa rồi chỉ tức giận Dương Thần to gan, lúc này nghe em trai nói, tức giận- Dương Thần, anh khiêu khích nhà họ Dư chúng tôi sao??- Đúng thế thì thế nào?- Mày dám nói lại lần nữa? Mày có biết hậu quả thế nào không?Dư Quang trợn mắt Thần lười mở miệng, khẽ nhếch mép. Đột nhiên giơ tay kia, giơ hai ngón tay nắm cằm của Triệu Hồng Hồng Yến đang đứng ngây ra, căn bản không có phản kháng gì, mặc kệ Dương Thần nắm cằm của mình, hơi ngẩng mặt lên, khuôn mặt xinh đẹp đối diện Dương Thần. Mắt đầy nước mơ màng không biết đang nghĩ sau đó, một việc khó tin lại xảy thấy Dương Thần không chút do dự cúi đầu, môi như cánh hoa nở, hôn lên môi Triệu Hồng dù là anh em họ Dư hay là công nhân công ty đều trơ mắt nhìn Dương Thần hôn Triệu Hồng bản Triệu Hồng Yến đầu óc trống rỗng, khi Dương Thần hôn cô, hơi thở nóng hổi, giống như bị sét đánh, đầu trống rỗng không có suy nghĩ này cô chỉ có một suy nghĩ duy nhất trong đầu Hắn hôn mình, hắn hôn mình! Hắn hôn mình!Không nghĩ gì làm Triệu Hồng Yến không thể khống chế cơ thể mình, vô tình Dương Thần đã chiếm được cặp môi thơm của cô, cũng lướt qua hàm răng, quấy quýt quanh lưỡi người hôn nhau phát ra tiếng động nho nhỏ, âm thanh mờ ám cùng với hoàn cảnh xung quanh làm không ít đôi nam nữ trẻ thấy vô cùng lãng mạn, không ít người bắt đầu vỗ tay ủng anh em Dư Quang và Dư Huy nhìn thấy thế mặt tái đi, đứng yên không nói nên hồi lâu sau, Triệu Hồng Yến mắt mơ màng, cơ thể mềm như nước. Dương Thần mới từ từ buông người phụ nữa đang thở hổn hển Hồng Yến giật mình vẫn chưa tỉnh, môi hồng nhìn Dương Thần mê muội làm đám đàn ông ghen tị với Dương Tôi tôi… tôi muốn gặp thủ trưởng của anh. Lãnh đạo Ngọc Lôi các anh. Ngay lập tức, tôi yêu cầu đuổi đồ bại hoại này ra khỏi nơi này. Người như hắn phải cho vào Quang tức giận gào lên, gân nổi lên trên mặt, chỉ tay vào Dương Là ai muốn gặp tôi…Một giọng nói trọng trẻo nhưng lạnh lùng đột nhiên vang lên. Tất cả các công nhân của Quốc Tế Ngọc Lôi nghe giọng nói này vội vàng cung kính xoay người nhìn người đang Nhược Khê mặt một bộ đồ bó sát màu đen cùng với thư ký Ngô Nguyệt cùng mấy quản lý cấp cao đi đến. Đôi giầy cao gót màu xám bạc, bước chân thướt tha đi đến khu thư giãn. Khuôn mặt lạnh lùng đoan trang, giống như một nàng Chào Tổng giám đốc công nhân lập tức chào, hơi cúi đầu, không dám thở mạnh. Hiển nhiên là do ảnh hưởng của Lâm Nhược Khê ngày thường đã đến mức khủng Nhược Khê lạnh lùng nhìn bọn họ một cái- Tôi trả lương cho các anh chị, không phải để các anh chị xem trò nói xong, mọi người giống như uống thuốc kích thích, nhanh chân chạy ra bốn phía, vội vàng chen chúc vào thang máy, thang bộ, tóm lại là nghĩ cách nhanh chóng rời khỏi chỗ này. Trong mắt bọn họ có lẽ Lâm Nhược Khê là người phụ nữ siêu việt, người phụ nữ cho họ cơm áo, có thể thành ác ma cũng không biết em nhà họ Dư cũng bị Lâm Nhược Khê làm cho sợ hãi, sao một công ty lớn như vậy, Chủ tịch lại chính là một cô gái trẻ tuổi. Hơn nữa hơi thở lạnh lùng cũng làm cho anh em nhà họ Dư chột Hồng Yến đang bị Dương Thần ôm đột nhiên tỉnh lại, nhìn thấy mắt Lâm Nhược Khê như nhìn qua đây, cả người giống như bị điện giật, mặt đỏ lên tránh ra khỏi người Dương Thần, cúi đầu, thầm muốn thoát ra khỏi đây, cố tình nhìn xuống đất không dám nói cặp mắt si tình nhìn Dương Thần. Người đàn ông này hại cô thê thảm, không biết vì sao không có cách nào tức giận với hắn, cô điên rồi…Dương Thần hơi cười khổ, vuốt vuốt mũi không nói gì. Định bụng chọc tức anh em nhà họ Dư, bị Lâm Nhược Khê đột nhiên đến quấy rầy. Không xong chính là Lâm Nhược Khê đầy sát khí, hiển nhiên là thấy hắn và Triệu Hồng Yến hôn trước mặt bà xã, lại ở công ty của bà xã hôn nữ đồng nghiệp. Nếu không phải là Lâm Nhược Khê mà là người khác đã sớm xé xác Tôi là Tổng giám đốc kiêm Chủ tịch Hội đồng quản trị công ty Quốc Tế Ngọc Lôi Lâm Nhược Khê, các anh có việc gì sao?Lâm Nhược Kê chỉ liếc mắt nhìn Dương Thần một cái, không hề nhìn hắn, quay đầu hỏi hai anh em nhà họ Quang lúc này mới tỉnh táo lại, cố đứng thẳng người lên nói- Tôi là tổng biên tập của nhật báo Quang Hoa và tạp chí Chính Khí. Con cả nhà họ Dư Dư Quang, đây là em trai tôi Dư Huy. Anh Dương Thần của công ty các cô và vợ tôi là Triệu Hồng Yên ngoại tình còn làm việc bậy bạ tại đây. Làm chủ tịch công ty tôi cho rằng cô hẳn phải đuổi việc bọn tình? Lâm Nhược Khê thản nhiên nhìn Dương Thần một cái, lại nhìn Triệu Hồng Yến vài lần, trong lòng mệt mỏi. Dáng dấp thật sự rất đẹp, tầm nhìn của người này thật sự là biết người đàn ông này chơi bời không ít nhưng người ta là đàn bà đã có chồng, hắn không thể kiềm chế mình sao?Vừa rồi cô cùng người quản lý kiểm tra văn phòng, vừa thấy mọi việc, muốn không để ý đến cũng không có cơ hội Nhược Khê đắng lòng một hồi. Khi kết hôn chính cô đã nói không can thiệp sinh hoạt của cá nhân. Hơn nữa chính cô cũng không thực hiện nghĩa vụ người vợ, thật sự ngại mở miệng ngăn Dương Thần sống thế. Đành phải mở một mắt nhắm một mắt có tức cũng nuốt vào trong một chút, Lâm Nhược Khê hỏi hỏi Ngô Nguyệt- Thư ký Ngô, công ty có quy định nam nữ không được qua lại không?- Báo cáo Chủ tịch, không có quy định nào như Nguyệt đáp rõ Vậy thật sự có lỗi, chuyện này tôi không quản lý được. Đây là chuyện riêng của công nhân, mời tự giải xong, Lâm Nhược Khê định bỏ Quang sao có thể để như vậy, chỉ là Lâm Nhược Khê cố ý bao che hai người Dương Thần. Nên nảy sinh ý định độc ác nói- Tiểu thư Lâm, cô như vậy là không được. Cô quản lý một công ty, hẳn là có trách nhiệm xã hội. Người vi phạm đạo đức như vậy, phải trừng phạt. Nếu cô không làm gì, mặc kệ mọi việc, tôi nhất định viết công ty các cô không có văn hóa trên tạp chí của tôi. Để mọi người đều biết Quốc Tế Ngọc Lôi nuôi dưỡng gian phu dâm Nhược Khê xoay người lại- Anh Dư, tôi có coi đây là câu uy hiếp không?- Nếu tiểu thư Lâm cố ý cho là như Quang đắc ý cảm thấy tất nhiên là Lâm Nhược Khê sợ. Dù sao cũng là công ty lớn, công ty lớn sợ nhất là danh tiếng bị Nhược Khê đột nhiên hỏi người đứng cạnh, và Ngô Nguyệt- Ngô Nguyệt, đã điều tra xong Báo cáo Chủ tịch, căn cứ vào tài liện, nhật báo Quang Hoa và Chính khí là do nhà họ Dư sáng lập và thập nên ba mươi. Chủ yếu là phát hành cho chính quyền các địa khu phía Nam. Tổng tài sản ước chừng năm trăm sáu mươi lăm nghìn nhân dân tệ. Tài sản của nhà họ Dư theo thống kê ước chừng Một nghìn hai trăm triệu nhân dân Nguyệt giống như phát thanh viên nhìn máy tính nói. Biết tính của Lâm Nhược Khê cô đã chuẩn bị trước, nhanh chóng có tư Nhược Khê gật gật đầu, giơ tay về phía Ngô Nguyệt hiểu ý, lập tức lấy trong cặp ra một tờ séc đưa cho Lâm Nhược Nhược Khê cầm lấy một chiếc bút viết em nhà họ Dư không hiểu ra sao, không biết Lâm Nhược Khê muốn làm gì. Nhưng vẻ mặt ngây ra, trước mặt cô gái xinh đẹp cho dù không nói lời nào nhưng đều làm cho hai người bọn họ cảm thấy sợ Hồng Yến thở phào nhẹ nhàng, ban đầu cô còn lo lắng chuyện cô và Dương Thần bị đuổi việc. Hiện tại xem ra Chủ tịch cũng không tính đến việc này. Cẩn thận nhìn Dương Thần, không ngờ phát hiện, hắn thoải mái mỉm cười. Trời ạ! Thần kinh hắn quá vững này Lâm Nhược Khê viết xong sec, nhẹ nhàng xé, trả lại tập còn lại cho Ngô Đây là sec cua ngân hàng Thụy Sĩ cá nhân tôi gửi, không liên quan đến công ty tài chính. Trị giá hai trăm nghìn nhân dân tệ. So với tờ báo và tạp chí và tất cả tài sản của nhà các anh còn nhiều hơn bốn triệu nhân dân tệ. Bất cứ lúc nào cũng có thể đến chi nhánh của ngân hàng Thụy Sĩ để rút tiền. Nếu anh Dư còn muốn đăng báo chuyện hôm nay, tôi không ngại cưỡng chế thu mua lại tờ báo và tạp chí của các anh. Tuy rằng chúng tôi chỉ làm những tạp chí hiện đại nhưng đối với công ty có tài sản vượt qua chín mươi tỷ như công ty chúng tôi, có thêm những tạp chí chính trị nhỏ cũng không sao cả. Không cần nghi ngờ quyết tâm của tôi, vể mặt tài chính, anh không có cơ hội Nhược Khê nói xong, đưa tấm chi phiếu viết rồi cho Ngô Thư ký Ngô, nếu thấy việc không nên thấy cứ làm theo như lời Vâng, thư chủ Nguyệt cầm tấm chi phiếu bỏ vào bao thư, tùy tay thả, chính là hai mươi triệu.
cô vợ tổng giám đốc xinh đẹp của tôi